BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 723

“A Tỳ…”

Bà đang nói thì ấp úng không thành câu, rồi bà dừng tay lại.

“Hoài Thục à! A Tỳ mất rồi!”

Cô đang nhìn ra cửa sổ, nghe xong cũng không có động thái gì, bà nói tiếp.

“Phụ mẫu của tiểu thư Hoàng Hoa có bảo lại họ rất biết ơn cô, họ được ở
cạnh Hoàng Hoa thêm một thời gian ngắn! Bảo cô hãy bảo trọng!”.

Cô nhắm mắt lại, gió từ cửa sổ thổi nhẹ vào mặt. Cô nhớ đến gương mặt
của tiểu thư Hoàng Hoa, lúc cô ấy quỳ gối xuống đất bảo đời đời mang ơn
cô. Chợt cô mỉm cười nhẹ nhàng, cô ấy đã thật sự chết rồi, từ đó đến nay cô
chưa bao giờ nghe thấy con người lại có thể chết tận hai lần, ấy vậy mà…
Hoàng Hoa lại chết rồi.

Bà Hậu chải tóc xong thì đứng dậy. Bà giơ tay lại cầm lên miếng vải, cô
thêu rất đẹp, rất tỉ mỉ, một con phượng hoàng rất sắc sảo, cả chữ Hoàng
cũng đẹp, bà mỉm cười cái rồi nói:

“Tôi đem qua cho tiểu thư Ánh Dương may y phục! “

Cô không nói gì, lặng lẽ mở mắt ra, chân bước xuống giường đi lại cửa sổ,
ngày nào cô cũng thế nên bà đã thành quen. Bà đi ra khỏi phòng rồi bưng
cái mâm trêи tay, trêи ấy là miếng vải đã thêu, sau khi đưa cho Ánh Dương
bà liền quay lại phòng.

Cánh cửa mở ra, cô đang nhắm mắt hóng gió thì chợt mở mắt ra. Cô nhận
ra đó không phải là bà Hậu, chợt quay người lại nhìn, thấy cậu Cảnh Minh
đứng trước mặt. Cô nhìn chằm chằm vào gương mặt cậu, cậu không nói gì,
chỉ lặng lẽ nhìn cô, bà Hậu bước vào phòng ngay sau đó. Bà nhìn cậu rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.