BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 744

“Mẹ không quan tâm! Mẹ làm tất cả là vì con! Cảnh Minh! “

“Mẹ! Con không cần đâu, con chỉ cần có mẹ, con chỉ cần mẹ thôi. Cho dù
có làm ăn mày đi chăng nữa, con cũng chỉ mong tâm hồn mẹ đơn thuần đơn
giản, đừng tranh giành nữa có được không? “

“Cảnh Minh à, Cảnh Minh của mẹ, con sẽ rời xa mẹ có đúng không? “

“Không! Con là con của mẹ, mãi mãi sẽ không bao giờ rời xa mẹ!”

Cậu nói xong liền nhìn qua cô, cậu mỉm cười cái lạ lùng.

“Ta sẽ mãi mãi yêu nàng, Hoài Thục! “

Nói rồi cậu liền xoay mặt lại, giơ tay cầm lấy cái tấm bài vị màu đỏ đặt
trong cái miếu, cậu chạy thật nhanh, bà Hạnh nhìn theo mà hốt hoảng tột
độ.

“Cảnh Minh! Đó là vực thẳm! Quay lại đây!”

Cô vẫn chưa hiểu chuyện gì, chợt thấy bà Hạnh chạy theo cậu, nhưng
thoáng chốc cậu đã mất hút trong bóng đêm, rồi một bóng đen chạy ra, lướt
qua những cái cây. Cô ngửi thấy một mùi hương quen thuộc, cung tên, áo
choàng màu đen, mùi này…

“Gia Minh! “

Bóng đen ấy chạy theo bà Hạnh, chạy theo cậu Cảnh Minh, nhanh như cắt.

——————————————–

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.