BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 752

Nói xong bà cứ nhìn xuống dưới, bà nhắm mắt lại rồi vẻ mặt rầu rĩ.

“Hoàng Gia Minh! Ngươi thật là ngu ngốc, bọn họ làm ra chuyện này
ngươi vẫn không hận họ, từ bỏ tất cả chỉ vì họ sao?”

Nói rồi một cơn gió lạnh thổi qua, một cái túi bà treo trêи cây gậy chợt
động đậy rồi cười lớn.

“Hahaha! Bà già, ta đã nói rồi, ai liên quan đến con tiện nhân Hoài Thục
kia đều có kết cục không tốt, bà lại khư khư bảo vệ nó! Bà thấy đó, nó hại
chết tất cả người bên cạnh nó, cả người thân của nó cũng vạ lây!”

“Im lặng đi! Ngươi không hiểu đâu!”

“Ta không hiểu? Đúng! Ta không hiểu đấy bà làm gì ta?”

“Ngươi tu hành với ta thêm trăm năm sẽ hiểu ra thôi!”

Nói rồi bà quay lưng đi, bà nặng nề bước, quay về cái miếu giữa rừng, nơi
ngày xưa Hoài Thục được đưa đến. Nhà họ Hoàng nhà họ đã bắt cô phải
tìm ra ngôi miếu này, bà còn nhớ lúc ấy bà dặn Gia Minh rằng đợi cô đi
ngang thì kêu cô ấy lại, bảo cứu nó ra rồi chỉ cách cho cô tìm ra ngôi miếu
này, bà đứng trước đó mà thở dài, hơi thở bà nặng nề vô cùng.

“Bao nhiêu năm nay ngươi đã cố gắng rất nhiều kia mà!”

Nói rồi bà mở cửa đi vào, trêи ban thờ nến đã tắt, đó chính là ngọn nến
mang hương hồn của Gia Minh, thời gian gần đây nó đã rất yếu, bây giờ thì
đã tắt đi rồi. Bà ngồi phịch xuống dưới ghế mà thất thần, bà nhắm mắt lại,
không nói gì cũng không làm gì, mở mắt ra nhìn xa xăm, thật sự đã không
còn cách cứu vãn rồi sao?.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.