BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 750

“Buông ra! Buông ra!”

Bà Hậu nắm lấy cánh tay cô, cô giật mạnh lại, cô tiến gần lại bờ vực đó, bà
Hậu liền tát mạnh vào mặt cô.

“Cô muốn làm gì?”

Cô quỳ xuống tay cứ chỉ xuống dưới, nói không thành câu.

“Cảnh Minh… Gia Minh… “

“Gia Minh? Cảnh Minh? Cô nói gì?”

“Nhảy xuống dưới rồi, bà Hậu, tất cả đều nhảy xuống rồi, làm sao đây? Đó
là vực thẳm, nhảy xuống rồi!”

Cô như không kiềm lại được cảm xúc của mình, nói như sắp ngất đến nơi.
Bà Hậu có nhìn xuống dưới nhưng không thấy gì, chỉ thấy một cảnh vật im
ắng, rồi sương mù bao quanh, bà chớp mắt cái quay lại nhìn cô, tay bà vẫn
nắm chắt vai cô không buông ra, bà nhìn cô cẩn trọng.

“Ảo giác thôi! Bà Hạnh sẽ không làm vậy đâu! Cậu Cảnh Minh cũng vậy!
Cậu ấy không thể bỏ cô ở lại như vậy đâu! Cô hiểu không?”

“Không! Tất cả là thật!”

Nói rồi cô ngất luôn trong vòng tay bà. Một dòng máu tươi từ mặt cô chảy
xuống, cô nằm lịm đi như sốc đến không chịu được nữa.

Bà lay người cô dậy, nhưng tay chân cô lạnh toát. Bà đỡ cô dậy mà người
như một mảnh vải lụa, vừa mềm vừa lạnh, bà bế thốc cô lên, vừa hì hục thì
ngẩn mặt lên đã thấy mũi tên dính trêи thân cây. Bà đứng hình một lát,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.