BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 836

Cậu đi một hồi nữa, lát sau trước mặt đã xuất hiện một ngôi miếu. Cậu
bước lại gần, bóng đêm dày đặc, cả một tiếng côn trùng cũng không có.
Cậu cúi đầu cười cái rồi giơ tay ra, gõ cửa lên mấy tiếng. Sau đó cậu đẩy
cửa ra, hình ảnh đầu tiên cậu thấy đó chính là một bà lão. Bà ấy ngồi trêи
một cái ghế, mặt quay vào trong, quay lưng về phía cậu.

“Quay lại rồi sao?”

Cậu nhẹ nhàng gật đầu, sau đó bà đứng dậy, bà nhìn cậu bằng cặp mắt sâu
hóm. Nói giọng lạnh nhạt.

“Ngươi có biết tất cả những thứ xưa nay chúng ta cố gắng, chúng ta dành
dụm, chỉ phút chốc đã biến mất rồi không? “

“Biết!”

Cậu trả lời bình thản, sau đó tiến lại gần bà, bà tức mà bật khóc lên nức nở.
Đây là lần đầu tiên cậu nhìn thấy bà khóc sau bao nhiêu năm dài, cậu mỉm
cười cái rồi cúi xuống ôm bà.

“Bà già! Đừng có khóc, chẳng phải bà nói sống chết có số sao? Thì có thể
là số tôi như thế rồi. Thường ngày chúng ta luôn cãi nhau, bà lúc nào cũng
quát tôi, tôi lúc nào cũng chọc bà giận, sau này bà sẽ khỏe hơn đó!”

“Không đúng, số ngươi chính là sống đến 80 tuổi, giàu sang phú quý, do bà
ta đã lấy mạng ngươi, lấy số ngươi cho con bà ấy. Ta nói với ngươi bao
nhiêu lần rồi, cậu ấy là mạng đoản mệnh, cậu ấy sẽ gánh nghiệp của mẹ
mình, sao ngươi lại làm thế?”

Bà buông cả cái gậy, sau đó bấu lấy người cậu khóc nức nở.

“Nó là em trai ta, từ nhỏ đã ngoan ngoãn hiền lành, ta là anh nó, ta có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.