BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 867

Cậu đang cúi đầu xoa cái khớp chân thì dừng lại, sau đó cậu nói:

“Có chuyện cần nói”

“Chuyện gì?”

Cô cúi đầu xuống, cậu nói nhỏ quá nên cô cúi xuống nghe

“Chuyện quan trọng thôi. Chị không sao rồi nhưng đi đứng cẩn thận lại.
Chị hay chạy nhảy như vậy nếu không đi lại được lại khổ đấy”

“Tôi biết rồi!”

Lúc ấy ngẩn mặt lên cô đã thấy bà Hậu đi lại. Cô được bà và tiểu Mai dìu
về, sau đó cậu lặng lẽ đứng nhìn theo. Cậu mỉm cười cái rồi vẫy tay với cô,
cô cảm thấy cậu cứ lạ lạ, ánh mắt sao lại mang đầy sự ưu phiền như thế.

Lúc về đến phòng rồi bà Hoàng mới kiểm tra khớp chân cho cô, bà kiểm tra
xong mới nói:

“Cảnh Minh đúng là giỏi thật. Không uổng công bao năm học y thuật”

Nói xong cô chợt nhíu mày, nói trong vô thức:

“Cậu ấy còn nhớ gì đâu”

Nói xong bà lại nhìn lên, bà lắc đầu cái rồi nói:

“Không nhớ nhưng cái gì đã ăn sâu vào máu rồi thì mãi không quên được.
Không sao rồi, nghỉ ngơi đi, tôi về phòng đây. Nghe bảo chị kêu người gọi
tôi qua”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.