“Sao vậy, không thích được khen à?”
“Không, tôi biết cậu đã dặn иɦũ ɦσα Nụ ở nhà đừng giặc quần áo của tôi và
cậu, còn bảo иɦũ ɦσα đừng chà rửa giày nữa, sáng tôi nghe mà, nên tôi có
lại xem quần áo một lượt, nên hôm nay mới có cơ hội xuất chiêu, cậu còn
thông minh hơn tôi!”
Cậu mỉm cười rồi gật gật, cô quay qua nhìn gượng tuấn tú của cậu thầm
chép miệng
“Cậu đẹp trai thế này sau này lại tam thê tứ thϊế͙p͙ cho mà xem, sau này các
bà vợ của cậu lại đấu đá nhau, rồi họ lại giống như ông Trần bây giờ! “
Cậu mỉm cười rồi quay qua véo má cô
“Chị đừng nói lung tung! Sau này tôi chỉ lấy một vợ thôi, tôi chỉ cần vậy
thôi!”
Cô phủi tay cậu ra rồi gắt
“Đau quá, иɦũ ɦσα Nụ mà biết bà ấy lại cho tôi ăn roi, cậu tự trọng đi!”
Nói rồi cô liền xoa xoa mặt, cậu mỉm cười nói
“Em véo chị thì đã là gì, chị còn ôm em hôm qua cơ!”
“Tôi….!”
“Nhưng mà иɦũ ɦσα Nụ có biết đâu, chị không nói ai mà biết!”
Cô phụng phịu rồi co người lại, về đến nhà đã xông vào nhà ngay