BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 910

“Vừa hay ta cũng muốn đến một nơi. Có em dẫn ta đi thì ta an tâm rồi!”

Cô biết đây không phải tiểu Mai, cũng đã linh cảm được vấn đề sắp xảy ra.
Cô không chần chờ gì nữa bước xuống xe ngựa. Phu xe đã biến mất. Khi
tiểu Mai đi xuống gần con ngựa nó hét lên đá chân vang trời, sau đó nó
quay lại ngoắc tay.

“Thiếu phu nhân đi theo em!”

Nói rồi cô bước lại gần nó, đây là dưới chân của một ngọn núi cao, không
nghi ngờ gì nữa. Lòng cô đã bắt đầu mặc định ông Lê đã bắt đầu hành động
rồi.

Cô đi sau lưng mặc cho nó dẫn cô đi. Cô không làm gì cả chỉ nhìn vào gáy
nó, vừa đi vừa nhìn. Lát sau nó dẫn cô đi sâu vào một khu rừng vừa rậm rạp
vừa tối. Lúc ấy nó đi đi rồi khẽ cười, ngoài việc cứ nổi da gà vì giọng cười
của nó ra cô không cảm thấy gì cả. Nó cười chán chê rồi thôi, cũng không
làm hành động gì bất thường. Cô theo nó một khoảng thời gian lâu sau mới
thấy nó đứng lại. Sau đó nó quay mặt về phía cô rồi chỉ tay qua bên kia.

“Thiếu phu…”

Nó chưa nói dứt câu cô đã nhào đến nhanh như cắt giơ tay ra túm tóc nó
sau đó cắt phăng tóc nó đi. Hành động dứt khoát nhanh nhẹn, sau đó nó ngã
vật ra đất liệm đi. Cô chỉ thấy chùm tóc đó sau khi quăng xuống đất nó liền
bò đi. Cô nhìn vào tiểu Mai cái rồi nói:

“Ta chỉ có thể tiễn em tới đây! Sau này em tự lo liệu cuộc sống nhé”

Nói rồi cô quay mặt qua bên kia, chỗ tiểu Mai chỉ lúc nãy, cô thấy một hang
đá. Nhìn quanh cửa hang mới thấy hai bên có chạm khắc chữ gì không rõ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.