BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 912

thể đứt rời ra làm hai bất cứ lúc nào.

Cô nhìn nó rồi nhìn xuống bờ vực đó, thấy khói hoặc sương mù gì bốc lên
từ bên dưới. Chớp mắt cái rồi nhìn ngay đầu chân cầu, cô mỉm cười cái rồi
nói:

“Thì ra các cô ở đây à?”

Cô quỳ xuống nhìn vào sau cái đuôi kiếm nhô lên, cây kiếm nằm yên giữa
những cục đá to, những cục đá ấy nằm đè lên thân thể của bọn họ, rồi ai đó
đã yểm họ ở đây. Trêи mỗi cây kiếm còn có dán bùa.

Cô đưa tay ra rồi nắm vào cái kiếm, vừa mới chạm vào tay đã trở nên đau
rát, lá bùa trêи cây kiếm dần dần biến mất. Cô thấy máu từ lòng bàn tay rơi
ra, vừa chạm vào cục đá lập tức nó đã bị nứt ra, và sau đó những cục đá kia
cũng thế, nó nứt ra như kiểu vụn vỡ.

Lát sau liền xuất hiện một xác người nằm ở đó. Cô thở dài cái rồi đỡ xác
qua một bên, thật kì lạ họ đã chết bao nhiêu năm rồi mà xác vẫn còn
nguyên. Chỉ có điều mặt mũi hơi bầm dập và đinh toàn là bùn nhão.

Cô biết ý rồi nên cứ làm như vậy với người thứ hai, chịu thêm một cơn đau,
rơi ra một giọt máu thì liền thấy được một cái xác. Nếu chuyện chỉ đơn
thuần như vậy có phải sẽ có điều bất thường không? Cô mặc kệ, cô cứ làm
như vậy thêm mấy lần. Lát sau đã làm xong tất tần tật hết sáu ngôi mộ đá,
di dời hết sáu người qua chỗ khác.

Mồ hôi trêи trán cô túa ra! Thở hổn hển như sắp đứt hơi, sau đó cô ngồi
dựa vào vách đá thở. Lát sau trước mắt cô hiện lên sáu linh hồn bay lơ lửng
của sáu người họ, cô ngẩn mặt lên nhìn rồi nói:

“Tôi đã cố gắng hết sức rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.