BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 969

Cô nhẹ nhàng lắc đầu sau đó kéo tay bà ý bảo đi về, bà cũng đã quen với
tính tình này của cô nên chỉ thở dài cái rồi lắc đầu, sau đó mỉm cười nói:

“Đi thôi, chúng ta về”

Bà vừa kéo cô đi thì phía sau đã nghe thấy tiếng bước chân ngựa vang lên,
bà quay lại nhìn cái rồi nói:

“Hình như cậu Cảnh Minh đi khám bệnh rồi, đứng nép vào cho cậu đi qua”

Nói xong xe ngựa cũng chạy ù qua, sau đó kéo theo một làn gió mạnh, thổi
bay cái khăn che trêи đầu của cô xuống. Cô giơ tay chụp lấy rồi té xuống
đất, lúc ấy bà vội quăng mấy gói thuốc qua một bên, giơ tay đỡ lấy cô.
Đang loay hoay thì một cánh tay giơ ra nắm lấy tay bà, tay kia nắm lấy tay
cô, cậu Cảnh Minh đứng phủi bụi trêи y phục hai người cái rồi quay qua
hỏi thăm:

“Không sao chứ? Xin lỗi nhé do gia nhân có lỡ tay đánh ngựa mạnh quá
nên nó phóng hơi nhanh, làm hai người hoảng sợ rồi”

Bà ấy liền giơ tay xua xua nhanh, sau đó nói:

“Không không! Không phải do cậu đâu, thôi cậu có việc thì đi đi, tôi và
cháu không sao”

Cậu nhìn vào cái khăn che mặt của cô, cô sợ hãi nép ra sau lưng bà, chợt
cậu liếc qua chỗ khác. Biết cô sợ nên cậu không nhìn nữa quay lại nhặt mấy
gói thuốc lên, sau đó đưa lại cho bà, lúc ấy bà cũng giơ tay ra lấy. Vụng về
thế nào lại làm rơi mấy gói, cậu vội vàng ngồi xuống nhặt lên, cô cũng theo
quán tính khom xuống chụp lấy, ai ngờ gió phất lên làm tấm khăn bay nhẹ
lên. Lúc ấy cậu nhìn lên thì chợt nhìn thấy cái cằm của cô, rồi cô lại đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.