BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 970

dậy lấy tay giữ cái khăn lại, cậu đưa cho bà mấy gói thuốc rồi cũng tạm biệt
rời đi. Cậu quay người trở lên cái xe ngựa, lúc chuẩn bị lên xe cậu còn
ngoảnh lại nhìn hai bà cháu, cô vẫn cứ vẻ mặt e thẹn đó quay mặt đi chỗ
khác, có bà giơ tay ra vẫy chào nhiệt tình.

Sau khi cậu đi rồi bà mới kéo tay cô đi, bà vừa đi vừa cười nứt cả mũi.

“Hoài Hoài à, cô thấy cậu Cảnh Minh thế nào? Có phải là người rất chu đáo
tốt bụng không? Cô thấy cậu thế nào hả?”

Bà hỏi nhưng chẳng thấy cô trả lời, lúc sau cô mới nhẹ nhàng gật đầu cái
rồi nói:

“Có!”

“Thế tôi hỏi cậu gả cô cho cậu nhé?”

Cô buông cánh tay bà ra sau đó xua tay liên tiếp, bà bật lên cười rồi nói:

“Thế thì thôi. Nhưng sau này có hối hận thì cứ nói cho tôi nghe, tôi làm
mối cho. Tôi ấy à, hồi còn trẻ tôi là bà mối cho cả mấy thôn quanh đây đấy,
làm mai làm mối đến độ mất hết cả duyên không lấy được chồng cũng
không sinh được con, nên bây giờ mới cô đơn thế này đây! Nên cô yên tâm
ta có ế nhưng ta làm mai mối nào là thành công mối đó. Nên không phải
lo”

Cô chỉ lẳng lặng đi theo bà, mặc cho bà luyên thuyên suốt quãng đường
dài, lúc nào bà cũng nói, nói mãi nói mãi, còn cô chỉ lẳng lặng mà nghe.

……

Trưa hôm ấy cuối cùng cậu cũng đến được làng bên cạnh. Cậu vào khu của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.