BẢY NÀNG DÂU (NÀNG DÂU THỨ 7 NHÀ HỌ HOÀNG) - Trang 998

Tên đó đang hét toáng lên thì miệng chợt im bặt, sau đó một lát sau từ trong
kiệu cô vạch cái màn đi ra. Lúc bước ra cảnh vật xung quang đều im lặng
tĩnh mịt, cô mím môi cái rồi thầm nghĩ tại sao mọi người ai cũng im lặng.
Lúc đi ra khỏi kiệu rồi mới thấy, mọi người ai cũng đứng im, cứng đờ như
một pho tượng, cô chớp mắt cái rồi nhìn quanh, chợt thấy một bà lão ngồi
chắn ngan giữ đường, cô chớp mắt cái rồi hỏi:

“Cụ ơi, sao cụ lại ngồi ở đây?”

Bà ấy lấy cái gậy chống lên cái rồi đứng dậy, tay run run rồi chợt giơ ra sờ
vào má cô, cặp má hồng của cô tân nương sắp về nhà chồng. Bà mỉm cười
rồi nói:

“Hoài Thục của ta, ta thật sự rất có lỗi với cô, à không, công chúa của ta”

Cô chớp mắt nhìn bà bằng cặp mắt long lanh, sau đó bà mới nói:

“Con có muốn rời khỏi đây không? “

Cô đảo mắt qua nhìn xung quanh cái rồi quay lại hỏi bà.

“Bà là ai?”

“Ta? Ta chính là bà tiên”

“Bà tiên sao?”

“Đúng vậy! Con muốn đi thì cứ đi đi, đi đến nơi nào con thích, đi đến nơi
con muốn đến”

“Ta chẳng có nơi nào để đi cả”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.