BẢY NGÀY CHO MÃI MÃI - Trang 265

cho dù em đã phạm phải lỗi lầm gì đi nữa. Hãy về đi, tình yêu của anh, hãy
quay về trong ngôi nhà của em, nơi vô cùng thích hợp với em. Anh ước
mong mình có thể sờ vào những bức tường đượm mùi muối trong nhà em,
mỗi buổi sáng nhìn qua cửa sổ ngắm buổi sáng hiện lên trên những đường
chân trời mà anh chưa từng biết, nhưng anh biết chúng thuộc về em. Em đã
thực hiện đựơc đìều không thể, em đã biến đổi một phần con người anh.
Lúc này anh muốn tấm thân của em phủ lên người anh để anh chỉ còn có
thể nhìn thấy ánh sáng của thế giới khi nhìn vào mắt em.

Nơi nào không có em, nơi đó anh cũng không tồn tại. Hai bàn tay chúng ta
nhập lại sẽ làm thành một bàn tay mới với mười ngón tay; bàn tay em đặt
lên tay anh sẽ biến thành của anh, cũng giống như khi đôi mắt em khép lại,
có nghĩa là anh cũng chìm vào giấc ngủ.

Em đừng buồn, chẳng ai có thẻ đánh cắp đựơc những kỷ niệm của chúng ta.
Giờ đây anh chỉ cần nhắm mắt lại là có thể nhìn thấy em, chỉ cần nín thở là
có thể cảm nhận mùi hương của em, chỉ cần đứng trước gió là hình dung ra
hơi thở của em. Hãy nghe anh: cho dù có ở đâu, anh cũng mường tượng
được tiếng em cười lảnh lót, anh sẽ nhìn thấy nụ cười trong ánh mắt em,
anh sẽ nghe thấy giọng em vang lên. Chỉ cần biết em đang ở một nơi nào đó
trên trái đát này, thì cho dù ở dưới địa ngục, anh cũng coi đó là một góc
thiên đường nhỏ của anh.

Em là Bachert của anh,

Anh yêu em

Lucas,



Zofia từ từ khuỵu xuống thảm lá, nắm chặt lá thư trong tay. Cô ngước mắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.