BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 22

Quái Đàm Hiệp Hội

Bảy ngôi làng ma

Dịch giả: Phạm Hà Thảo

- III -

Tôi chạy về phòng trọ, vào phòng đóng chặt cửa lại, quên cả việc bật đèn
điện lên, cứ thế ngồi bệt lên giường thở hổn hển. Đêm vẫn rất yên ắng, yên
lặng đến nỗi cả thế gian này như mộ phần, còn tôi là người duy nhất trên
mộ phần đó.

Rất lâu sau, tôi mới hết thở hổn hển vì sợ và mệt. Nhưng chính trong lúc
đó, bất chợt có tiếng lét két, tôi thất kinh, thấy cửa phòng mình cứ từ từ hé
mở. Ai? Rõ ràng tôi nhớ là cửa đã đóng chặt, vậy ai đã mở cửa phòng tôi?
Trong bóng tối, cánh cửa vẫn cứ từ từ hé ra, tôi giả vờ nhắm mắt lại để tỏ ra
rằng mình đã ngủ say, rồi hé mắt lim dim nhìn về phía đó.

Trong căn phòng tối quá, cửa sổ lại quá nhỏ, ánh trăng không thể rọi vào
được, nên không nhìn rõ mặt ai. Tôi không cách nào phân biệt được dáng
vẻ của cái bóng kia, chỉ thấp thoáng, lờ mờ thôi; người kia mặc chiếc áo
bào rất lớn, kéo lê người trên nền gỗ, chiếc áo che kín cả hai chân.

Cái bóng kia là ai? Tại sao lại vào được trong phòng tôi?

Cái bóng người đó cứ tiến dần đến phía tôi, căn phòng cũng chẳng lớn gì,
nên nó nhanh chóng tiến sát giường ngủ.

Tôi cảm thấy nhịp tim mình tăng nhanh và đập liên hồi, gáy cứ thế mà sởn
gai ốc, còn khắp mình thì tê dại đi. Cái bóng người từ từ đưa tay, nhẹ nhàng
vuốt mặt tôi, hai bàn tay thật lạnh làm sao! Da thịt tôi cứ thế mà run lên bần
bật từng hồi.

Nhưng lúc đó, cái bóng kia bỗng cất tiếng nói: “Tôi biết ông chưa ngủ đâu,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.