BẢY NGÔI LÀNG MA - Trang 239

Một hôm, tôi leo lên đỉnh một ngọn núi, thấy có một dải dây như lụa rất dài
bay theo gió, tôi lần theo thì tìm được đường cái, tôi mừng như thể người bị
tù lâu ngày tự nhiên được thả khỏi lao ngục.

Tôi chạy suốt cả quãng đường. Nửa tháng sau, đang trong mùa gặt vụ thu,
tôi dẫn theo đội quân có trang bị vũ khí của quân đội đang đóng trong vùng
lân cận đó, đến ngôi làng của những người dân lấy người sống cúng quỷ
thần này. Nhưng chúng tôi đã lần mò suốt nửa tháng, thậm chí còn điều
động trực thăng đi thám thính vẫn không thấy dấu vết của dân làng đó đâu
cả, thế là có người nghi ngờ, họ cho rằng tôi đã báo cáo sai sự thật.

Ngày 30 tháng 10, tôi và lính có trang bị vũ khí trèo lên một sườn núi, lúc
đó, chúng tôi ngẩn hết người ra. Dưới chân núi là một cánh đồng lúa mênh
mông, trĩu hạt làm oằn cả thân lúa. Điều làm chúng tôi vô cùng kinh ngạc
đó là lúa ở đây đều có màu đỏ ối như màu máu tươi, cả một cánh đồng lúa
chín màu đỏ rực...
Dưới ánh trời chiều, cánh đồng mênh mông màu đỏ rực nhuộm thắm cả
một góc trời.

Các bản vẽ phác thảo cứ phất phới bay đầy đồng, cảnh tượng hùng vĩ trong
tranh đã ghi lại tất cả quá trình quan hệ của Tần Ca và Tạ Phi. Đào Tử hiểu
rằng, khi tất cả những bí mật đã được vạch trần, phơi bày ra, thì đối sách
cuối cùng cũng phải bắt đầu. Nhìn thẳng vào mắt người đàn ông trước mặt,
cô nói: “Trịnh Dung Tân đã chết, nếu tôi đoán không nhầm, thì tình hình
của Trần Hoa bây giờ cũng không ra gì!”
“Đấy là tội hắn làm hắn chịu, cũng đáng thôi!” Tạ Phi nói với giọng mãn
nguyện.
“Thế thì bạn đồng nghiệp của tôi và vợ cậu đâu?” Không thể giữ bình tĩnh
được nữa, Đào Tử xông lên quát hỏi Tạ Phi: “Họ vô tội, cậu đã biết rõ là
oán niệm trong “Bảy ngôi làng ma” rất mạnh, người bình thường sau khi
vào đó, thì nguy hiểm nhiều hơn là an toàn, thế tại sao cậu còn để cho họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.