BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 109

9

Kay đã làm gần xong. Cô đã quen với công việc hai lần một

năm này: Rửa và đánh bóng những đồ thủy tinh không bao giờ dùng
tới. Cô biết chắc chắn rằng bà Thalaine đã không động tới những
cái lọ nhỏ màu đỏ này suốt ba năm nay. Nhưng một trong những
đứa con đã tặng chúng cho bà, và bà thích chúng. Kay nhúng mấy
cái lọ xuống nước ấm và nhìn lớp bụi cáu bẩn bay đi, trả lại vẻ bóng
bẩy cho đồ vật. Tay cô đỏ lên đến tận cổ tay. Mỉm cười khi hơi nước
đọng trên mặt giống như mồ hôi giả, cô thấy cơ thể mình hạ nhiệt
sớm hơn so với nhu cầu.

Tiếng chuông cửa reo vang khắp ngôi nhà. Kay quay sang nhìn

xem ai tới. Cửa sổ bếp trông ra khoảnh sân và cửa trước.

Một người đàn ông và một phụ nữ đang đứng nhìn vào cửa. Cả hai

đều mặc com lê, nhưng không phải những bộ tồi tàn như đám nhân
viên bán hàng. Trông họ rất tự tin, không hề lắc lư cái cặp một
cách lo lắng hay lộ ra những nụ cười kém tập luyện.

Tiếng bước chân lộp cộp y như lúc bà Thalaine vội vàng đi ra

tiền sảnh, tiếp theo là tiếng bà kéo khóa và mở cửa. Kay trở lại với
bồn rửa và công việc của mình, lấy mấy cái lọ ra, đặt chúng lên giá
xếp bát, dòng suy tưởng của cô bị tính tò mò chen ngang. Cô nghển
cổ để nghe cuộc nói chuyện nhỏ trong sảnh.

Người đàn ông và người phụ nữ tự giới thiệu mình. Kay không

nghe được chi tiết nhưng thấy bà Thalaine lẩm bẩm vài câu hỏi rồi
cô nghe thấy tiếng chân đi về hướng này. Tuy hơi bực nhưng cô
còn có vài việc cần làm và tự hứa sẽ thưởng cho mình một điếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.