BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 207

Thomas thả chiếc điện thoại tối om lên giường và nhìn vào nó

một cách xấu hổ, cứ như thể đó là chiếc điện thoại khiêu dâm của
Squeak vậy. Nó quay gót và thấy ánh mắt mình rớt xuống cặp
mông trần của Sarah Erroll khi cô ta bám lấy tay vịn và thả chân
xuống bậc đầu tiên. Cảm thấy Squeak đụng vào vai khi lao qua
người nó, bàn tay vươn ra nắm lấy tóc cô ta. Rồi bàn tay ấy thọc
vào tóc cô ta, khớp ngón tay trắng bệch vì Squeak nắm quá chặt
còn chân cô ta thì vẫn di động bất chấp đầu ở lại, rồi cô ta ngã và
trượt mông xuống tận bậc thang cuối cùng. Squeak cúi người và giữ
tóc cô ta cho đến khi nó rơi ra khỏi tay. Nó đi theo cô ta xuống
cuối cầu thang và nhìn lên chỗ Thomas, vẻ háo hức, hạnh phúc cứ
như không tin nổi vào vận may của mình. Cứ như thể mọi kỳ Giáng
sinh cậu ta từng có đang đến cùng một lúc và cậu ta không biết làm
thế nào mình lại ngoan ngoãn đến mức đáng được hưởng điều đó.

Thomas nhìn vào chiếc điện thoại trên giường và lại cảm thấy

buồn nôn, đây chỉ là một thứ âm vang của cảm giác ghê tởm nó từng
có khi nhìn vào Squeak ở chân cầu thang. Một nỗi buồn khổ và ghê
tởm nặng nề đến mức khiến cả thế giới quay cuồng và làm nó
tưởng đầu mình chứa đầy dầu nhớt.

Nó đã kháng cự lại suy nghĩ này ở trên cầu thang ngôi nhà ấy,

nhưng giờ nó đối mặt với điều đó: Nếu họ có thể đẩy bạn xuống,
bất cứ ai cũng có thể làm điều đó với bạn. Bất cứ ai.

_____________________________

Chú thích:

[1]

Đại học Cảnh sát Scotland.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.