BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 325

27

Thomas bước vào bóng tối, dùng ngón chân để dò đường, Ella

bám sát sạt đằng sau nó.

“Tom! Tom! Bật đèn lên đi”, con bé nói trong háo hức, sợ hãi và

khó chịu.

Nhưng sợi dây đèn ở dưới cuối cầu thang. Thomas trượt bàn tay

dọc theo bức tường trát thạch cao trống trơn, đầu ngón tay cảm
nhận những giọt hơi nước bé tí lọt ra từ lớp nền đất ở đằng sau nó.

Nó giật sợi dây.

Ngọn đèn sáng chớp tắt hai lần, ghim những hình ảnh của ba

chiếc thùng trắng toát vào võng mạc Thomas trước khi bật sáng
hẳn. Ella lại đang đóng giả nhân vật khác, một cô bé mà nó gặp trong
phim hay trong vở ba lê. Há hốc miệng trước những cái thùng đông
lạnh, nó đi lòng vòng trước mặt Thomas, tay vẫn giữ chặt vai anh nó
như cần người bảo vệ. Nhân vật này không ngừng chạm vào Thomas,
không phải theo cách xấu xa mà là kiểu bám víu, cứ như con bé đang
đứng nhón chân

[1]

và cần nó làm điểm tựa. Thomas phải chịu đựng

điều này vì tâm trạng con bé cứ thay đổi như chong chóng và nó
không muốn làm Ella buồn.

“Cái gì thế kia?”, Moira đang đứng trên đỉnh cầu thang nhìn

xuống, chỉ vào chiếc thùng có các bữa ăn nấu sẵn.

Ella mở nắp thùng và lùi lại một bước trước hình ảnh tất cả chỗ

thức ăn đó. Con bé đưa một bàn tay ra sờ, lớp băng kêu lách cách dưới
đầu ngón tay nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.