BẦY ONG BIẾN MẤT - Trang 457

41

Chuông cổng kêu trong lúc Thomas đang đứng ở bếp và nó vội

vã tới chỗ màn hình ở cửa trước, nhìn người đàn ông ló đầu ra khỏi
cửa sổ chiếc Merc của mình và gào vào microphone.

“Xin chào?”

Thomas hạ giọng xuống để nghe có vẻ già hơn:

“Ai đấy?”.

“Tôi là bác sỹ Hollis.” Trông anh ta giống dân Scandinavi, to lớn,

đi xe màu đen đẹp đẽ kín đáo. “Tôi có hẹn với ông Anderson sáng
nay.”

Thomas bấm nút mở và chờ chiếc cổng mở ra trước mặt xe ô tô.

Vị bác sỹ ngồi lại ghế lái và chiếc xe vọt đi.

Thomas dùng cần điều khiển để di chuyển chiếc máy quay

quanh cổng. Không còn ai khác ở đó. Nó đã trông đợi một hội những
kẻ phản đối tụ tập ở đây khi mà tin về vụ tự tử của Lars không còn
lên trang nhất nữa nhưng chắc hẳn đến lúc này bọn họ đã tìm
được người khác để căm ghét. Thậm chí trên tường không có thêm
bức graffiti nào, nên chắc họ đã không quay lại.

Trong lúc đứng ở đó, nó nghe tiếng ô tô đi lên, tiếng cửa mở và

đóng lại rồi một bộ đế giày da gõ trên bậc tam cấp. Nó mở cửa.

“Cậu Anderson?” Bác sỹ Hollis có mái tóc và lông mày trắng, mặc

dù anh ta còn trẻ. Anh ta cũng để ria mép dù đó là một bộ ria đẹp,
cùng một chút râu ở dưới môi. Anh ta mặc quần áo thường ngày ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.