1
Sự tĩnh lặng khiến Sarah choàng tỉnh khỏi giấc ngủ mê mệt. Cô
mở mắt nhìn ánh đèn nhấp nháy màu đỏ trên đồng hồ điện tử
chỉ 16:32.
Tiếng sủa của lũ chó con từ một trong những khu vườn dưới chân
đồi vẳng lên dai dẳng, nẩy lại qua trần nhà và quanh căn phòng
hình cánh cung.
Không gian im ắng. Tiếng đài đã ngưng bặt. Sarah có thói quen
bật đài kênh 4 và để nó trong trong bếp mỗi khi tới đây. Tiếng kể
chuyện đều đều trên đài khiến cảm giác trống trải bớt ghê gớm
hơn. Âm thanh ấy nếu được nghe từ một phòng khác sẽ cho ta ấn
tượng về một ngôi nhà đầy những người Hampshire dễ thương và
ư
a tán dóc. Bọn trộm chắc sẽ thấy điều đó thật lạ ở Glasgow,
nhưng có vẻ như trong cái làng Thorntonhall độc nhất vô nhị này thì
việc ấy là hoàn toàn bình thường. Sarah cũng bật đèn ở những vị trí
chiến lược: Hành lang, cầu thang, bất kể nơi nào bên ngoài không
thể nhìn xuyên vào trong được. Cô có biệt tài dựng cảnh kiểu như thế
này.
Mọi thứ lặng như tờ. Đây không phải là giờ vàng của bọn trộm.
Ngôi nhà nằm trên đỉnh đồi, có thể thấy rõ vào ban ngày, đặc biệt
lúc này lại là thời điểm mà hàng xóm láng giềng đang ở ngoài sân,
chê bai công việc của các thợ vườn hay dẫn bọn chó nòi béo ị của mình
đi dạo loanh quanh. Tên trộm nào đột nhập vào giờ này thì hoặc là
rất tự tin, hoặc quá ngu ngốc.
Kiệt sức và tha thiết muốn ngủ lại, Sarah cân nhắc đến một
giả thuyết vô thưởng vô phạt: Hoặc nhà bếp đã bị cháy cầu chì