BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 126

- Chúng ta sẽ xử lý cách nào đây? – Nicholl hỏi.

- Không gì dễ bằng – Michel Ardan không bao giờ bối rối đáp liền – Ta

mở nhanh cửa sổ, ném nhanh nhiệt kế ra, nó sẽ ngoan ngoãn bay theo đầu
đạn, một khắc đồng hồ sau ta sẽ kéo nó vào…

- Bằng tay à? – Barbicane hỏi.

- Bằng tay – Michel đáp.

- Thế thì, anh bạn ạ, anh đừng dại mà làm thế – Barbicane đáp – vì bàn

tay anh kéo vào chỉ còn là một mỏm cụt rét cóng bị biến dạng vì cái lạnh
ghê hồn này.

- Thật à?

- Anh sẽ cảm thấy đau buốt như bị một vết bỏng cũng giống như chạm

phải một thanh sắt nung đỏ, vì cái nóng thoát ra khỏi hoặc vào trong cơ thể
chúng ta đều dữ dội như nhau cả. Vả lại, bây giờ, tôi không chắc những vật
chúng ta vất ra ngoài đầu đạn có còn bay theo chúng ta nữa hay không?

- Tại sao thế? – Nicholl hỏi.

- Bởi vì, nếu chúng ta đang đi ngang qua một lớp khí quyển, dù có

mỏng thế nào đi nữa, những vật này cũng sẽ bị chậm lại. Nhưng bóng tối
làm ta không biết những vật đó có còn bay cạnh chúng ta hay không? Vậy,
để khỏi lo mất nhiệt kế, chúng ta sẽ cột dây giữ nó lại và chúng ta sẽ kéo nó
vào trong dễ hơn.

Những lời khuyên của Barbicane được thực hiện. Nhiệt kế được buộc

bằng một sợi dây rất ngắn để có thể kéo vào cho tiện. Nicholl ném nó nhanh
qua cửa sổ. Cửa sổ chỉ được mở ra trong một giây. Tuy nhiên một giây này
cũng đủ để cho cái lạnh dữ dội ùa vào bên trong đầu đạn.

- Quỷ thần! – Michel Ardan kêu lên – Cái lạnh làm rét cóng cả những

con gấu trắng.

Barbicane chờ nửa giờ, thời gian quá đủ để nhiệt kế xuống đến nhiệt độ

của không gian. Rồi, sau thời gian đó, nhiệt kế được kéo nhanh vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.