BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 140

người ta so sánh nó với đường kính góc của Mặt Trời. Thế mà, mãi đến bây
giờ, đầu đạn vẫn trôi nổi trong cái bóng tối sâu thẳm này. Dù vận tốc của nó
có như thế nào – mà chắc là nó không đến nỗi tệ – thời gian bị che khuất vẫn
tiếp tục. Đó là một thực tế hiển nhiên, nhưng có thể đó không phải là một
quỹ đạo hoàn toàn là parabôn như giả thuyết. Đó là một vấn đề mới làm bận
trí óc của Barbicane, ông đang ở tình trạng tù túng trong một vòng lẩn quẩn
những bí ẩn mà ông không thể nào gỡ ra được.

Không một nhà du hành nào nghĩ đến chuyện nghỉ ngơi một lúc: mỗi

người đang chờ đợi một sự kiện bất ngờ nào đó làm loé lên một tia sáng mới
về những nghiên cứu thiên tượng học. Vào lúc năm giờ, Michel Ardan phát
cho mỗi người vài miếng bánh và thịt nguội coi như một bữa ăn chiều, tất cả
mọi người nuốt vội và không ai chịu rời cửa sổ họ đang đứng, trong khi hơi
nước vẫn tiếp tục đông cứng trên cửa kính.

Vào lúc năm giờ bốn mươi lăm phút chiều, Nicholl cầm ống nhòm

hướng về bờ phía Nam của nguyệt cầu theo hướng của đầu đạn đang bay,
ông chú ý đến vài điểm sáng nổi bật trên màn trời tối đen. Chúng giống như
một dãy núi lượn sóng và rất sáng. Ranh giới cuối cùng của Mặt Trời cũng
như thế khi nó hiện ra một phần tám.

Người ta không thể lầm về chuyện đó, đây không phải là một thiên

thạch đơn giản nữa, cái ánh sáng này không có màu sắc và bất động, không
khác gì một ngọn núi lửa đang bùng nổ. Barbicane vội thốt lên.

- Mặt Trời! – Ông reo lên.

- Cái gì? Mặt Trời à? – Nicholl và Michel Ardan nói.

- Phải, các bạn ạ, chính Mặt Trời đang chiếu sáng những đỉnh núi nằm

ở Nam bán cầu của Mặt Trăng. Rõ ràng chúng ta đang đến gần cực Nam!

- Sau khi đã bay ngang qua cực Bắc – Michel đáp – Như vậy chúng ta

đã bay vòng quanh vệ tinh của chúng ta!

- Vâng, anh bạn Michel dũng cảm ạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.