BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 159

- Về việc ấy – Nicholl vặn lại – ai bảo với chúng ta rằng Mặt Trăng lúc

nào cũng là vệ tinh của Trái Đất?

- Và ai dám cam đoan với chúng ta rằng Mặt Trăng đã không có trước

Trái Đất rất lâu? – Michel Ardan lên tiếng.

Trí tưởng tượng đã đưa họ đến vô số giả thuyết. Barbicane muốn dừng

họ lại.

- Đó là những lập luận trừu tượng về những vấn đề không thể nào giải

đáp được, chúng ta đừng dấn mình vào đó. Chúng ta chỉ nên chấp nhận rằng
lực hút ban đầu không đủ mạnh, và vì hai sự vận chuyển của Mặt Trăng
quay quanh trục của nó và quay quanh Trái Đất không bằng nhau nên ngày
và đêm có thể đã kế tiếp nhau trên Mặt Trăng cũng như trên Trái Đất. Vả lại,
dù không có những điều kiện này đi nữa, vẫn có thể có sự sống.

- Vậy – Michel Ardan hỏi – người nguyệt cầu đã biến mất khỏi Mặt

Trăng?

- Đúng – Barbicane trả lời –

[29]

dĩ nhiên là sau khi đã sống hàng ngàn

thế kỷ. Rồi bầu khí quyển loãng dần đi. Mặt Trăng trở thành không thể nào ở
được, vì sự nguội dần này, cũng như… rồi một ngày nào đó địa cầu cũng sẽ
như vậy.

- Nguội dần à?

- Dĩ nhiên – Barbicane đáp – Khi lửa bên trong đã tắt thì chất nóng

chảy tụ lại, vỏ nguyệt cầu nguội đi. Dần dần những hậu quả của hiện tượng
này xảy ra: giới động thực vật biến mất. Ngay sau đó khí quyển ít hẳn đi vì
bị chắt lọc bởi lực hút Trái Đất: không khí có thể thở được biến mất, nước
tạo ra do sự bốc hơi biến mất. Lúc ấy Mặt Trăng trở thành không thể ở được,
không ai ở nữa. Đó là một thế giới chết như chúng ta thấy hôm nay.

- Và anh bảo rằng một số phận tương tự sẽ được dành cho Trái Đất.

- Chắc chắn thế.

- Nhưng khi nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.