BAY QUANH MẶT TRĂNG - Trang 82

IX

Hậu quả của độ lệch

N

goài vấn đề kết thúc cuộc du hành ra, Barbicane không còn lo lắng gì nữa

về cái lực đẩy của vật phóng. Vận tốc của nó có thể đưa nó vượt qua đường
trung hoà. Như vậy, nó sẽ không trở lại quả đất và nó cũng sẽ không bất
động nơi điểm hút. Chỉ còn một giả thuyết là quả đạn sẽ đến được mục tiêu
dưới tác động lực hút của Mặt Trăng.

Thật ra, đó là một sự rơi từ trên tám ngàn hai trăm chín mươi sáu dặm

xuống một thiên thể, đúng là như vậy, nơi mà trọng lực chỉ bằng một phần
sáu trọng lực của Trái Đất. Dù sao đó cũng là cái rơi khủng khiếp, và phải đề
phòng tất cả mọi chuyện không thể chậm trễ được.

Có hai việc cần đề phòng: thứ nhất là việc làm giảm đi sự va chạm lúc

vật phóng chạm đất của Mặt Trăng, thứ hai là việc làm cho vật phóng rơi
chậm lại, tức là làm cho sự va chạm bớt dữ dội.

Về việc giảm nhẹ sự va chạm, đáng tiếc là Barbicane không thể sử

dụng lại những phương tiện đã thực sự giúp ích việc giảm nhẹ sự chấn động
lúc khởi hành, tức là việc dùng nước làm lò xo và dùng những vách ngăn
chấn động. Những vách ngăn vẫn còn nhưng lại thiếu nước vì người ta
không thể dùng nước dự trữ vào việc này được, nước dự trữ phải dành để đề
phòng trường hợp có thể thiếu nước trên Mặt Trăng trong những ngày đầu…
Vả lại, số nước dự trữ này cũng không đủ để làm lớp đệm. Lớp nước chứa
trong đầu đạn lúc khởi hành mà trên đó người ta đã đặt chiếc đĩa ít ra cũng
có chiều cao khoảng ba bộ và diện tích đáy là năm mươi bộ vuông. Như vậy,
lớp nước ấy có thể tích là sáu mét khối và trọng lượng là năm ngàn bảy trăm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.