BẪY SÓI - Trang 276

- Thế thì cậu nói thử xem?
- Em chỉ cảm thấy vậy thôi, chứ cụ thể là gì em thật sự không biết.
Câu trả lời của hắn vừa rồi như một câu hát cuối cùng trong lời bài hát

mà đoạn tiếp theo chính là điệp khúc, phần thú vị nhất trong toàn bộ “Bài
ca cuộc chuyện trò”. Thế nên phải mất gần một phút sau, ông mới nhìn hắn
đáp:

- Tin tưởng.
Không thể không bất ngờ với chuỗi thông tin mà tai vừa mã hóa ra, hắn

tròn mắt:

- Tin tưởng?
- Ừ, tin tưởng. Tôi tin tưởng cậu như cái cách mà tôi tin tưởng hình ảnh

con người của tôi ở thì quá khứ vậy.

- Có thể anh quá tin người dựa vào xúc cảm cá nhân?
- Đó là điều kiện cần thôi, thật ra tôi tin cậu phần lớn là do điều kiện đủ

kia

- …
- Điều kiện đủ đó chính là trực giác.
- Em tự hỏi tại sao một con người như ai lại có thể tin vào trực giác như

vậy?

- Sau này cậu sẽ hiểu rõ hơn. Trực giác ở đây không phải là ngẫu nhiên,

mang tính chất đoán mò như người ta vẫn thường hay nghĩ. Trực giác ở đây
chính là kinh nghiệm, sóng gió đã trải qua tích tụ mà thành. Lâu dần nó sẽ
hình thành nên điểm tựa vững chắc mỗi khi đưa ra quyết định điều gì đó.

- Giác quan thứ sáu?
- Ừ, bản chất là nó đấy.
- Nghe anh nói trừu tượng quá thể.
- Khà… vậy tôi mới bảo sau này cậu mới hiểu. – Nụ cười tươi rất nhanh

đã đậu trên môi ST00.

Hắn chẳng biết những lời trên của ST00 có bao nhiêu là thật lòng và mấy

phần ngôn từ vừa rồi ẩn giấu bao nhiêu điều dối trá. Giả sử ông trời có treo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.