BẪY SÓI - Trang 284

chậm. Đến khi kịp nhận ra thì đó cũng là lúc ánh mắt hắn lại chạm phải cái
nhìn ngạc nhiên từ Hà Phương:

- Anh làm gì vậy, đứng đấy làm gì, sao không vào?
- Hả… ờ… ờ.
- Lần đầu tiên anh vào phòng con gái à? – Cô bé nheo mắt hỏi.
- Ờ, sao em biết?
- Thì thấy anh tự nhiên đứng trơ như phỗng, mặt ngu ra.
- Ngu có bằng em khi nhìn anh hồi đó không? – Hắn cười, bước lại cốc

đầu cô bé nhắc lại chuyện cũ.

- Ơ, hồi nào cơ? – Mặt cô bé nghệt ra như bò đội nón.
- Hồi mà ai vào bar uống say rồi không biết trời đất gì để anh phải vác

cái bị thịt mấy mươi ký vô khách sạn rồi ói mửa tùm lum đó.

- Á, tại hồi đó em có chuyện buồn mà, với lại chuyện qua lâu rồi.
- À, nhắc lại vụ ấy mới nhớ. Lúc đó, em chưa gì đã sồn sồn lên, rồi cho

anh hai cái tát như kiểu anh gây ra tội lỗi gì tày trời vậy.

- Hì, em xin lỗi mà. Lúc đó em cứ tưởng anh là đồ xấu xa, đồ bỉ ổi, đồ vô

liêm xỉ, đồ… - Cô bé xịu mặt nắm cánh tay hắn lắc lắc trông đáng yêu vô
cùng.

- Thôi thôi, em đang lợi dụng thời cơ chửi gián tiếp anh nữa à? – Không

để cô bé xổ một tràng “đồ…” hắn giơ tay nhăn nhó.

- Hì, mà cũng nhờ vậy, anh em mình mới quen nhau.
- Có sung sướng gì đâu em, được quen biết em là nỗi bất hạnh của đời

anh mà. – Hắn làm mặt sầu não, chống cằm thở dài.

- Vậy mà có khối người muốn lại không được ấy. – Cố bé tinh vi đáp trả.
- Rất tiết anh không có diễm phúc nằm trong tốp bất hạnh đấy.
- Á… anh này, toàn chọc em thôi. – Cô bé nhăn mặt phụng phịu.
Chợt nghĩ đến ánh mắt của Phương ban nãy, hắn thu lại nụ cười, tia mắt

đi thẳng đến hai nhãn cầu của Phương:

- Ừ, thôi không chọc nữa. Mà em gọi anh lên đây có chuyện gì cần nói à?
- Hi, cũng không có gì, muốn nói chuyện với anh thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.