BẪY SÓI - Trang 313

Lúc nãy, ở Trường Lâm, hắn đã tâm sự hết nỗi lòng với Khánh nên giờ

đứng ở đây chẳng muốn nói gì thêm nữa. Hắn ngồi xuống, dựa lưng vào
phần nhô lên của cái mộ nho nhỏ, lặng im. Chẳng biết hắn cứ thế ngồi bao
lâu, thời gian đã trôi qua bao nhiêu khắc. Chỉ biết rằng hắn cảm thấy má
trái của mình tự nhiên nóng hổi lạ thường, mồ hôi thẫm đẫm lưng và vai áo.
Đó cũng là lúc mà hắn kịp nhận ra mặt trời đã lên cao quá ba con sào.

Nãy giờ lặng im không nhúc nhích, bây giờ hắn định đứng lên nhưng ôi

sao chẳng thể động đậy nổi cái chân. Đúng hơn là phần dưới của hắn lúc
này đang bị kìm kèm, không thể cử động tùy ý. Vì ngồi lâu không đúng tư
thế nên tạm thời các cơ đang thiếu lưu lượng máu lưu thông. Nhẹ nhàng co
duỗi hai chân mất một lúc hắn mới có thể đứng lên được. Bước những bước
mệt nhoài, hắn dọc theo đường luồng giữa hai hàng bia mộ.

Tuy nhiên, mới đi được chưa bao xa thì hắn thấy dãy trái khu mộ trước

mặt nghĩa trang thấp thoáng nhân ảnh của một người con gái.

Người con gái ấy đứng im, đang quay mặt về phía hắn, lưng hướng về

ánh sáng mặt trời, tóc bay ngang từ trái sang phải. Dưới góc đứng đối diện
nguồn sáng như thế này thì thật sự hắn thấy chói mắt vô cùng nên hiện tại
hắn chưa thể nhận ra cái con người đang đứng trước mặt mình là ai. Là
người quen hay người lạ, là người bạn hay kẻ thù? Đưa tay lên che trán,
nheo mắt lại thì bất ngờ thay. Dù không rõ lắm nhưng hình như hắn vừa
mới thấy vài sợi hung nâu đỏ đang phất phới trong từng ngọn gió hanh khô
tây nam cùng hương vị thanh thanh quen thuộc vừa thoáng qua cánh mũi.

Hắn bước đi tiếp, lại gần người ấy.
Mười lăm mét.
Mười mét.
Năm mét.
Hai mét.
Lúc này gần như hắn đứng đối mặt với... Trác Nguyên.
- Sao... sao em lại ở đây? – Hắn không giấu nỗi kinh ngạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.