BẪY SÓI - Trang 314

- Thăm mẹ. – Cô mấy máy môi mấy lần rồi mới trả lời một cách khó

khăn.

- Ừ, lần trước cũng gặp em, em hay đi thăm mộ mẹ lắm à? – Hắn nhẹ

nhàng hỏi cô nàng.

Trác Nguyên không đáp nửa lời nhưng ánh mắt cô nàng nhìn hắn như

muốn bảo “đi theo em”. Thế là hắn như bị cô nàng thôi miên, từng bước
từng bước đều đều theo chân cô đi vào đường luồng giữa hàng số bảy rồi
dừng lại ở vị trí ngôi mộ thứ hai mươi mốt. Dõi theo ánh mắt của Trác
Nguyên, hắn nhận ra điểm dừng của “hai tia sáng” không màu ấy chính là
tấm bia mộ của một người có tên Trần Thị Thúy Khanh, một người mà hắn
chẳng hề quen biết. Nhưng vội nghĩ đến cái tên Trác Nguyên, đầu hắn liền
lóe lên một ý nghĩ. Hạ thấp người, tập trung mắt nhìn thẳng vào tấm ảnh
nhỏ trên bia, hắn giật bắn mình khi mắt chạm phải ánh nhìn từ... Trác
Nguyên. Nhưng không, đó chẳng phải là Trác Nguyên, đó chỉ là một người
nào đó đã chết. Vậy mối liên quan giữa người đàn bà tên Khanh và cô nàng
băng giá mang tên Nguyên là gì? Phải chăng ánh mắt cùng lời nói, hành
động trước đó của cô nàng và hình ảnh vừa rồi trước mắt hắn chính là câu
trả lời xác đáng nhất của mối nghi ngờ: bà ấy là mẹ của Trác Nguyên.

- Mẹ em? – Hắn quay ra sau hỏi cô nàng.
- ... – Cô nàng không đáp nhưng thoáng gật đầu nhẹ.
“Ơ, còn một điều nữa. Vừa rồi có lẽ mình đã thấy một dãy số, hình như

là 2310.” – Hắn nhớ lại hình ảnh vừa rồi nên quay nhanh lại nhằm xác nhận
một giả thuyết.

Đúng như hắn nghĩ, những chữ số ấy đang hiển hiện rõ nét trên tấm bia

mộ: 23 – 10 – 1996, ngày mất của mẹ Nguyên.

Giờ hắn đã hiểu lý do vì sao cô nàng lại có mặt ở nghĩa trang ngày

này.Thật trùng hợp, ngày mất của Khánh cũng chính là ngày mẹ Nguyên
vĩnh viễn rời xa thế giới thực để bước chân lên chốn thiên đàng.

Đang suy nghĩ miên man thì giọng nói thanh nhẹ bên tai kéo hắn về thực

tại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.