BAY TRÊN TỔ CHIM CÚC CU - Trang 238

nhưng cô đượi nhỏ đó, chỉ mới tám, chín tuổi, cúi xuống lượm cái váy từ
sàn nhà lên và nói đó là của tao. “Cậu có thể treo vào đâu đó, tớ sẽ mặc
quần lót về nhà, chỉ cần công bố như thế, người ta sẽ hiểu”. Ôi lạy Chúa, cô
bé mới chín tuổi,” hắn nói và véo mũi Candy, “thế mà đã biết nhiều hơn các
nữ chuyên gia khác”

Candy phá lên cười và cắn vào tay hắn, hắn ngắm nghía các vết răng.
“Tóm lại cô bé mặc quần lót về nhà, còn tao thì đợi trời tối để vứt cái

váy quỷ quái đó đi… nhưng tụi bay thấy gió không? - Cuốn ngay cái váy đi
như cái diều và lôi tuột ra sau nhà chẳng rõ đi đâu cho đến sáng hôm sau,
lạy Chúa, tao thấy nó treo trên cái cây ấy và tao nghĩ: giờ thì cả thị trân sẽ
dừng lại mà nhìn.”

Hắn mút tay vói vẻ bất hạnh làm Candy bật cười và hôn lên đó.
“Vậy là lá cờ của tao đã giương lên, và từ bấy đến nay tao luôn cố gắng

xứng đáng với cái tên của mình – Randy, người tình chuyên nghiệp, và mọi
tội lỗi là do cô bé chín tuổi đó, có Chúa chứng giám!”

Ngôi nhà đã trôi qua. McMurphy ngấp dài và nháy mắt. “Ðã dạy cho tôi

biết yêu, cám ơn em bé bỏng!”

Và giữa lúc McMurphy vẫn tiếp tục nói, đèn hậu của chiếc xe vừa vượt

qua rọi lên mặt hắn và trong gương chắn gió tôi nhìn thấy một vẻ mặt mà
hắn không cho phép thể hiện bao giờ nếu như không tin đã được bóng tối
che khuất để không ai nhìn thấy - một khuôn mặt mệt mỏi tột độ căng thẳng
và rồ dại, dường như hắn còn phải làm gì đó nữa nhưng thời gian đã hết…

Còn cái giọng lười biếng và chân thành vẫn tiêp tục kể về cuộc đời cho

chúng tôi cùng chung sống với hắn, về những trò tinh nghịch và tiêu khiển
thời trẻ trai, về các bạn rượu và những phụ nữ hắn đã yêu, về những vụ ẩu
đả đẫm máu chỉ vì một chút danh dự nhỏ bé - để chúng tôi cùng mơ thành
cuộc sống của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.