BAY TRÊN TỔ CHIM CÚC CU - Trang 300

mụ sẽ đoán ra.”

Tôi không nói gì.
“Nếu ở địa vị Thủ lĩnh, tớ sẽ chuồn khỏi đây. Cậu hãy chạy đi, còn tớ sẽ

nói đã nhìn thấy McMurphy đứng dậy và bước đi như thế nào sau khi cậu
đã bỏ trốn. Người ta sẽ không nghi ngờ cậu được. Ý đồ tuyệt đấy chứ, Thủ
lĩnh?”

“Hiển nhiên rồi, đơn giản quá. Chỉ cần yêu cầu chúng mở cửa cho tớ đi

là xong.”

“Không. Có một hôm McMurphy đã chỉ cho cậu làm thế nào rồi đấy,

nhớ chưa? Ngay tuần đầu tiên, nhớ không?”

Tôi không trả lời và hắn cũng không nói gì thêm, phòng ngủ im ắng trở

lại. Tôi nằm thêm mấy phút nữa, sau đó vùng dậy mặc quần áo. Rồi tôi thò
tay vào chiếc tủ của McMurphy lôi ra chiếc mũ của hắn, đội thử lên đầu. Nó
chật quá, và tôi chợt cảm thấy xấu hổ vì đã thử nó trên đầu mình. Tôi vứt
xuống giường Scanlon và bước ra khỏi buồng ngủ. Scanlon nói đuổi theo
tôi: “Bình tĩnh, anh bạn.”

Ánh trăng xuyên qua cửa sổ rọi vào buồng tắm, chiếu xuống chiếc bệ

nặng nề lùn tịt dưới đất, ánh lên những chi tiết mạ crôm và những tấm kính
trong đó, lạnh lẽo đến mức dường như nghe thấy cả tiếng ánh trăng đập vào
kim loại kêu lanh canh. Tôi hít một hơi căng lồng ngực, cúi người xuống và
tóm lấy tay gạt. Bắp chân căng lên và tôi cảm thấy có gì đó lạo xạo vỡ ra
dưới chân bệ. Gắng sức một lần nữa, tôi nghe thấy tiếng các dây dẫn và các
ổ nối bật ra khỏi sàn. Một tay ôm phía trên, tay kia luồn xuống dưới, tôi đặt
được cái bệ lên hai đầu gối. Kim loại áp vào má và cổ tôi lạnh ngắt. Lưng
quay vào cửa sổ, tôi đứng dậy, rồi lăng người đi, vừa nửa chừng thì buông
tay ra cho cái bệ bay tới phá tung cửa sổ và lưới sắt với một tiếng răng rắc
kéo dài. Những mẩu kính văng ra lấp lánh dưới ánh trăng như nước thánh
được vẩy xuống rửa tội cho mặt đất đang ngủ. Tôi thở phì phò và định quay
lại kéo Scanlon hay ai đó nữa đi cùng thì ngay lúc đó trong hành lang vang
lên tiếng giày lộp cộp của tên hộ lý, tôi tì tay lên cửa sổ nhảy vọt theo cái
bệ, lao ra khoảng không chan hòa ánh trăng.

Tôi chạy theo trí nhớ, theo hướng con chó đã chạy hôm nào - nhằm tới

đường quốc lộ. Tôi còn nhớ chân mình bước những bước dài, dường như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.