BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 123

Tuy rằng tính theo tháng thì bọn họ đi từ mùa đông đến mùa xuân,

nhưng vì thuyền của bọn họ một đường vẫn đi lên hướng bắc, cho nên khí
hậu cũng không có ấm áp lên cho lắm, rùa đen vẫn ngủ đông như cũ, nó cứ
như vậy từ Tô Môn Đáp Tịch ngủ thẳng đến Đại Tề.

Khi mở mắt, nó phát hiện hang ổ của bản thân không thấy, mà thay

vào đó là một thế giới lạ lẫm. Hồ nước hơi lạnh, liễu rủ bên bờ, mặt hồ có
hoa sen, giữa hồ có cái đình.

Mấy thứ này xem ra đều có hình dạng thật đáng sợ.

Hơn nữa, còn lọt vào sự vây xem nghiêm trọng.

Hoàng đế bệ hạ dẫn mẹ già vợ trẻ con thơ, đứng ở bên hồ Thái Dịch

thưởng thức rùa thần.

Điền Thất đứng ở phía sau Kỷ Hành, cách được tương đối gần, cho

nên cũng may mắn thấy được con rùa đen siêu to này.

Rùa nước ngọt vốn so với các loại rùa khác rất lớn, con rùa này càng

lớn hơn, thậm chí ngay cả mấy người thường xuyên bắt rùa luyện rùa đều
chưa từng thấy qua có con rùa nào lớn như vậy. Đường kính mai rùa của nó
dài ít nhất nửa trượng (gần 2m), bề mặt sáng trưng, trơn tru đen bóng giống
như là một tảng đá khổng lồ; cái cổ thô to, cong lên, trừng một đôi mắt bồ
câu không nhúc nhích xem những người bên hồ.

Điền Thất tấm tắc lấy làm kỳ.

Lúc này, mấy tiểu thái giám nâng mấy giỏ cá tới đây, chuẩn bị đút cho

rùa thần ăn. Kỷ Hành vừa quay đầu lại, thấy được Điền Thất kiễng chân
rướn cổ, trừng thẳng đôi mắt nhìn con rùa đen kia, ánh sáng giăng đầy hai
mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.