BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 148

Cần cổ Điền Thất rụt rụt, thút tha thút thít nói, "Hoàng thượng thánh

minh, nô tài biết sai."

Kỷ Hành nhìn người đang quỳ trên mặt đất, thân hình cực kỳ nhỏ, bé

xíu co rút thành một cục, giống như là một con thú nhỏ không nhà để về, lại
xứng với cái lỗ mũi hồng hồng do khóc và đôi mắt ướt nhẹp mênh mông
nước, thật là khiến người ta xem qua lập tức dễ dàng mềm lòng.

Hắn thở dài một hơi. Tuy rằng Điền Thất không có chủ động đi hại

người, nhưng hắn là nguyên nhân trực tiếp khiến cho hoàng tự chết, nô tài
như thế dù co giết kiểu nào cũng không quá đáng. Chỉ là Kỷ Hành không
thể cứng được tâm địa để mà xử lý hắn. Bản tính của nô tài này kỳ thật
không xấu, đối với chủ tử cũng trung tâm. Lúc con người ở một mình chính
là lúc dễ dàng biểu hiện ra vẻ chân thật nhất của bản thân, ngày đó hắn ở
trước linh tiền của Tống chiêu nghi khóc thương tâm đến như thế, thật sự
khó được.

Nói trắng ra là, Điền Thất hắn cũng là người bị hại.

Thôi thôi, tạm tha hắn lần này đi, Kỷ Hành nghĩ trong lòng, nhiều

ngày như vậy cũng không muốn đem hắn làm gì, thật ra trong lòng mình đã
sớm đem hắn tha cho. Chẳng qua vừa rồi Điền Thất không thành thật mới
khiến cho hắn có chút nổi nóng, hiện tại tiểu tử này thành thành thật thật
nhận sai, vậy việc này cứ như vậy bỏ qua đi.

Nghĩ đến đó, Kỷ Hành nói, "Ngươi đi trước làm việc đi, món nợ này

trẫm đem ghi nhớ trước, lại có lần sau, cùng nhau tới tính."

Điền Thất cực kỳ vui mừng, "Nô tài tạ ân hoàng thượng không giết!"

Kỷ Hành không kiên nhẫn phất tay, "Mau cút, trẫm không muốn thấy

được ngươi."

Thế là Điền Thất nhanh chóng cút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.