BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 289

Lúc Kỷ Hành chạm đất, thân thể Điền Thất bị ép xuống một chút,

nàng đứng không vững, theo bản năng nhấc lên cánh tay, choàng đến cần
cổ của Kỷ Hành.

Kỷ Hành cảm giác đến thân thể của Điền Thất muốn áp xuống dưới,

rất nhanh chóng đỡ bờ eo của nàng, đề phòng nàng ngã.

Đến khi hai người đứng vững được cơ thể thì tư thế đã vô cùng ái

muội. Một người choàng cổ đối phương, một người khác ôm eo đối
phương, bốn mắt nhìn nhau, tự thân đều không lời.

Mọi người thấy được quả bóng da gọn gàng dứt khoát bay qua lỗ

thông gió, vốn định hoan hô, nhưng vừa hé miệng thì lại nhìn đến hình ảnh
trước mắt, thế là lại yên lặng cấm thanh.

Có mấy người phản ứng chậm nửa nhịp, chưa kịp phanh lại, thế là

chung quanh vang lên vô số tiếng vỗ tay.

Kỳ Hãnh ôm eo Điền Thất, chỉ thấy bờ eo dưới tay mềm mại mảnh

mai, một nắm tay cũng khó mà nắm chặt, lại cúi đầu nhìn người nọ, chỉ
thấy Điền Thất cơ hồ là hoàn toàn chui vào trong lòng hắn, một tay câu lấy
cần cổ hắn, một tay vịn cánh tay hắn. Có lẽ là chấn kinh quá mức, lúc này
đôi mắt Điền Thất trừng thật sự to, làn môi đỏ hồng hé mở, phun ra hơi thở
ẩm ướt.

Không tiếng động dụ dỗ.

Thái dương có chút lớn, nắng chiếu đến nỗi đầu óc của Kỷ Hành nóng

lên. Hắn cúi đầu nhìn Điền Thất, hỏi, "Còn không chịu buông tay?"

Mặt Điền Thất hốt đỏ lên, vội vàng buông tay ra.

Kỷ Hành buông ra nàng, đứng thẳng thân thể, đôi tay hơi có chút tận

lực giấu ra sau lưng. Điền Thất cho rằng Hoàng thượng lại ghét bỏ nàng, vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.