BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 349

Nhưng tướng mạo của ba người đều không kém, xa xa cao hơn trình

độ bình quân ở đây, vì thế khi gom ở cùng một chỗ liền vô cùng chói mắt.

Điền Thất hướng về phía đám người nhìn lướt qua, đa số gương mặt

đều xa lạ, chỉ có một người là nhận thức, người kia giờ phút này cũng đang
không có ý tốt trừng nàng.

Người này chính là Tôn Phiền. Điền Thất thấy Tôn Phiền trừng mình,

thế là cười cười với hắn, quả nhiên làm cho hắn càng thêm căm giận.

Trừ Tôn Phiền ra, tham gia lần tụ họp này còn có Đường Thiên Viễn

con trai của Đường Nhược Linh, chỗ hắn ngồi so với bọn họ càng đến gần
phía trước. Người này so với Điền Thất lớn hơn một tuổi, là tài tử có tiếng,
bởi vì mẫu thân chết bệnh, nên giữ đạo hiếu mà bỏ qua thi hương và thi hội,
thành ra năm nay mới lại tham gia. Tuy như thế, bạn cùng lứa cũng xa xa
không kịp hắn.

(Chỗ ngồi càng gần chủ vị thì địa vị/danh phận càng cao. Ở đây xếp

theo danh tiếng văn chương nên có thân phận địa vị như Kỷ Chinh cũng
ngồi áp chót.)

Điền Thất không quá cảm thấy hứng thú đối với tài tử, nàng cúi đầu

uống ngụm trà, phát hiện Trịnh Thiếu Phong cách Kỷ Chinh kéo lấy tay áo
của nàng. Điền Thất đành phải quay đầu nhìn hắn.

Trịnh Thiếu Phong hỏi Điền Thất, "Linh Nhi của ta đâu?" Hắn đội một

cái lục lăng la mạo (1) màu đen viền trắng, rất là đỏm dáng, trong tay thì
lắc lư một cây quạt xếp nạm vàng (2), nhìn hắn không giống như là một gã
thuộc phần tử trí thức, mà giống như là một tên bá vương trong vở kịch nào
đó.

(1) Lục lăng la mạo: "La mạo" là loại nón (mạo) có thân tương đối

cao, gồm có 6 lăng (góc do hai mặt phẳng tạo nên), trên đỉnh nón có 1 viên
cầu, loại nón này có cứng có mềm. Ngoài ra loại nón này còn có nhiều hình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.