BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 352

Điền Thất đang châm trà vào trong chén của Kỷ Chinh, nghe đến mấy

con chữ này, linh quang trong não chợt lóe, buột miệng ra nói, "Lục vị địa
hoàng hoàn." ("Lục" là số sáu, "vị" là lượng từ chỉ vị thuốc, "địa hoàng" là
1 loại cây thuốc, "hoàn" là viên thuốc.)

Một câu nói đem tất cả ánh mắt của mọi người ở đây kéo về phía

nàng. Nghe vế trên cảm thấy bình thản không có gì lạ, nhưng mà đem vế
dưới đối vào, liền thấy không một con chữ không tinh tế thỏa đáng, đã tinh
diệu lại không mất tinh xảo, đúng là đại nhã trong đại tục.

Đường Thiên Viễn mang vẻ mặt thán phục, chắp tay nói, "Huynh đài

tài năng, thỉnh giáo tôn tính đại danh của huynh đài?"

Điền Thất thấy hắn nói chuyện khách khí, thế là cũng khách khí trả

lời, "Không dám không dám, người Cô Tô, Điền Văn Hào."

Trịnh Thiếu Phong vừa nghe cái tên này, hàm răng liền ngưa ngứa,

khẽ nói với Kỷ Chinh, "Quá vô sỉ."

Kỷ Chinh lại không quan tâm hắn, chỉ cười nhìn Điền Thất.

Đường Thiên Viễn và Diệp tiến sĩ lại cùng Điền Thất khách khí một

câu, khen nàng có tài.

Điền Thất đáp, "Nói thật, ta vẫn chưa đọc qua sách vở gì, chỉ là mấy

ngày hôm trước gặp qua người ăn loại dược này nên nhất thời nghĩ tới."

Trịnh Thiếu Phong nghe đến lời này, tức thì hắc hắc cười dâm lên, cố

ý va nhẹ vào Kỷ Chinh một chút, "Hắc, sao ngươi lại ăn lục vị địa hoàng
hoàn nha, thận không tốt thì kềm chế chút, tuổi còn trẻ." Lục vị địa hoàng
hoàn chính là thuốc bổ thận.

Kỷ Chinh nhất thời muốn phủ nhận, lại không muốn biện giải, mặt

mày liền ửng đỏ, "Đừng lại nói bậy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.