BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 383

Điền Thất không dám hướng trong lòng Hoàng thượng nhảy, đành

phải nói, "Hoàng thượng, nô tài không tiện lắm, xin ngài lùi ra phía sau hai
bước."

Kỷ Hành không nghi ngờ nàng, thế là lui về phía sau hai bước, hai

cánh tay vẫn bảo trì tư thế mở ra như cũ, "Mau chút!"

Kỳ thật cây anh đào này không hề cao mấy. Điền Thất tìm được một

cái nhánh cây chắc chắn, bắt lấy nó rồi nhảy xuống, cành cây dẻo dai co
dãn rất tốt, giúp nàng hòa hoãn bớt một phần xung lượng khi rơi. Tại lúc
đôi chân của Điền Thất cách cái mai rùa của Đái Tam Sơn gần chút thì
nàng buông cành cây ra, nhảy đến trên mai rùa, nàng ngồi xổm hoãn một
chút sức, liền xem như ổn. Tuy lòng bàn chân hơi run lên một chút, nhưng
cũng may đã rớt xuống an toàn.

Kỷ Hành thu tay lại, sắc mặt có chút âm trầm.

Điền Thất bò xuống mai rùa, cười nịnh sáp tới, "Hoàng thượng."

Kỷ Hành hừ một tiếng, không muốn để ý nàng. Hắn vốn không định

đem Điền Thất xử phạt, nhưng mà nơi này là cung Từ Ninh, đám nô tài
chung quanh đều là người của Thái hậu, nếu như truyền vào trong tai của
Thái hậu, tóm lại là không tốt. Thế là Kỷ Hành chỉ huy hai tên thái giám
của cung Càn Thanh, "Áp hắn về cung Càn Thanh trước đi."

Điền Thất biết cung Từ Ninh không hề là nơi để thái giám cung Càn

Thanh khóc nháo cầu xin tha thứ, cho nên ngoan ngoãn bị hai tên thái giám
kia áp đi.

Như Ý sốt ruột đến mức nắm chặt lấy góc áo của Kỷ Hành.

Kỷ Hành cũng không muốn tên nhóc này lại đi cáo trạng với Thái hậu,

nên dứt khoát xoay người đem Như Ý ôm lên, hai cha con uy phong lẫm
lẫm đuổi theo Điền Thất về cung Càn Thanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.