BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 411

Kỷ Chinh cầm một cái tượng đất vào tay ước lượng, nhìn nhìn, lại để

xuống rồi xem một cái khác, chờ tất cả đều xem xong, mới cười nói, "Ta
nói thật ngươi đừng phật ý... Ngươi cũng có lúc xem nhầm."

"Có ý gì?"

"Đây không phải là tượng đất bình thường, mà là tượng nhạc cung

đình triều trước, trên dưới cũng có hai trăm năm. Giả sử gặp được người
trong nghề thì đừng nói là năm ba trăm lượng, mà là năm ba ngàn lượng,
cũng nguyện ý bỏ tiền mua."

Điền Thất nghe mà trái tim lắc lư lúc lên lúc xuống, tượng đất... năm

ba ngàn lượng? Nàng sờ cằm, không quá tin tưởng, "Ngươi làm sao mà biết
được?"

"Ta không lừa ngươi, ta chính mắt thấy qua thứ này, liền ở trong

Hoàng cung. Lúc ấy ta vẫn là đứa bé, phụ hoàng cầm thứ này cho ta chơi
qua, sau này hắn đem bộ tượng nhạc này thưởng cho ai thì ta không biết."

Lời này không xong. Đây rõ ràng là đồ gia truyền của người ta, làm

sao lại từng xuất hiện trong Hoàng cung được? Điền Thất càng thêm không
tin, chỉ tượng đất nói, "Ngươi xem loại chế tác này, đường nét quá thô lỗ,
không đủ tinh xảo, không thể là vật trong cung."

Kỷ Chinh đáp, "Lấy hình mà tả ý, có ý mà quên hình. Trong viết chữ

vẽ tranh đều có loại luận này, làm tượng đất cũng nên có loại cảnh giới đó."

Điền Thất không biết phải phản bác thế nào. Theo lý thuyết Kỷ Chinh

không việc gì phải lừa nàng, nhưng nếu như là thực, bộ tượng đất này cũng
ít nhất ba ngàn lượng bạc... Muốn nàng bồi thường làm sao...

Điền Thất nghĩ đến tiền mà nàng đau khổ cay đắng để dành được đều

đem đền cho người ta, thì càng thêm thịt đau, thảm không nói nỗi, nàng
nhíu mày nhìn tượng đất không nói chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.