BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 536

Rốt cuộc, sự thống khổ của chuyện mất tiền ban cho Điền Thất gan

hùm gan báo, nàng quyết định biểu đạt sự bất mãn của chính mình một
chút.

Không phải là Hoàng thượng sợ bị nhéo sao? Vậy thì nàng liền nhéo

tốt lắm.

Kế tiếp, Kỷ Hành tao ngộ thời khắc thống khổ nhất trong cuộc đời của

hắn, không có gì thống khổ hơn được nữa. Cơn đau như dời sông lấp biển
giống như là muốn từ trong ra ngoài đem hắn xé thành ngàn vạn mảnh vụn,
hoặc như là muốn đem hắn nghiền áp thành một mảnh huyết nhục mơ hồ từ
ngoài đến bên trong.

Hoàng thượng đau muốn chết muốn sống bao nhiêu, thì Điền thất bị

dọa té cứt té đái bấy nhiêu. (editor: Thông cảm, nguyên văn ạ.)

Nàng biết Hoàng thượng sợ nhéo, nhưng không nghĩ đến lại sợ thành

như vậy. Thấy được mặt của Hoàng thượng vàng còn hơn cả giấy vàng, mồ
hôi lạnh đầm đìa, nàng nhất thời vô thố, ngu ngơ thật lâu một hồi, mới phản
ứng kịp muốn đi tìm thái y.

Kỷ Hành đang thống khổ giãy dụa đúng lúc giữ chặt lấy áo của Điền

Thất, "Đừng..." Hắn thực sự là đau vô cùng, nói chuyện cũng mong manh.

"Vì sao? Hoàng thượng ngài đều bị đau thành như vậy rồi." Điền Thất

vội la lên.

"..." Loại đau này hắn thực không biết xấu hổ đi kêu thái y nhìn.

Kỷ Hành ra hiệu Điền Thất nâng hắn lên. Điền Thất nghe theo. Nàng

để cho Hoàng thượng tựa vào trên người nàng, đầu hắn gối lên bờ vai nàng,
hai người thân mật tựa vào nhau.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.