BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 538

"Vậy phải làm sao bây giờ, vẫn là để nô tài đi kêu Thái y nhé?"

"Không cần." Kỷ Hành ghé vào bên tai của Điền Thất, làn môi cơ hồ

sát đến viền tai của nàng, hắn cười nhẹ nói, "Ngươi giúp ta thổi thổi, thổi
nhẹ thổi nhẹ liền không đau."

Điền Thất: "..." Đều đau thành như vậy còn không quên giở trò lưu

manh, Hoàng thượng ngài thực không xấu hổ là Hoàng đế trong đám biến
thái, biến thái trong đám Hoàng đế.

Kỷ Hành ấn cái gáy của Điền Thất một cái, giọng nói thấp thuần ám

ách thấu một cỗ mê hoặc nhàn nhạt, "Đến đây."

Điền Thất là một người nói lý lẽ. Nàng cảm thấy chuyện này là nàng

sai trước, đem Hoàng thượng biến thành như thế, thì bây giờ cũng đành
phải theo hắn, nàng ngồi xuống, đỡ lấy đầu gối của hắn, thò đầu áp sát vào
một chút.

Nàng thật sự thẹn thùng, nửa đường ngừng lại ngửa đầu nhìn Hoàng

thượng, phát hiện Hoàng thượng đang nín thở ngưng thần, hai mắt trợn trân
trân, thấy nàng không động, hắn lắc đầu gối một chút, không tiếng động
thúc giục.

Điền Thất đành phải cứng đầu cứng cổ áp đến phía trước. Tiểu quái

vật kia vừa rồi bị đau cực, lúc này đã hành quân lặng lẽ, héo đầu héo não
lặng im. Nàng dùng ngón tau đẩy nó qua một bên, rồi đối với viên cầu lúc
nãy bị nàng ra tay độc ác kia nhẹ nhàng thổi một cái.

Môi hồng khẽ mở, hơi thở như lan. Liền như vậy nhẹ nhàng nhàng

một làn tiên khí, thẳng khiến Kỷ Hành cảm thấy như là bình Ngọc Tịnh của
Phật bà nghiêng đổ, nước thánh đổ xuống nhân gian, ngâm được ba vạn sáu
nghìn cọng lông tơ của hắn không một chỗ không thư thái và uất thiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.