BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 560

của hắn, liền giống như là lập tức đem hắn từ chân trời xa xôi kéo về phụ
cận.

Loại cảm giác vi diệu này thật sự không thể nói với người ngoài. Bình

thường chúng nó ẩn dưới đáy lòng nàng không bị phát hiện ra, chỉ có đến
lúc này, mới lại nhảy ra, từng chút từng chút nện đập trái tim nàng. Nàng
không thể rõ ràng nói ra được là cuối cùng nàng thích hay là chán ghét loại
cảm giác này, nhưng mà nàng biết, nàng tổng là bị loại cảm giác này thúc
giục bừng tỉnh ra một loại ảo giác: Bọn họ là bình đẳng, nàng cách được
hắn gần như vậy, gần đến mức có thể sờ có thể chạm, có thể muốn làm gì
thì làm đó. Giống như là ở trong mộng giẫm lên một cái thang treo, cuối
cùng có thể đụng chạm đến ngôi sao treo ở trên trời. Loại cảm giác hạnh
phúc như giẫm băng mỏng kia, loại cảm giác thỏa mãn dè dặt mà cẩn thận
kia, khiến trái tim nàng nhảy lên thình thịch, lại không dám nhảy được quá
nhanh, sợ lập tức đánh nát sự có được yếu ớt trước mắt này.

Điền Thất đột nhiên cúi đầu, từng chút từng chút mổ hôn làn môi của

Kỷ Hành, "Thoải mái không?"

"Ưm..." Kỷ Hành vươn lưỡi ra câu liếm làn môi của nàng, đáp lại

nàng.

"Thoải mái liền kêu ra đi, ta muốn nghe." Điền Thất đánh bạo nói.

Kỷ Hành: "..."

Vì sao sẽ có một loại ảo giác chính mình đang bị Điền Thất chơi đùa

thế này...

Muốn mệnh là hắn thế nhưng nghĩ tới chuyện lột sạch quần áo mặc

cho tiểu biến thái này chơi đùa vân vê...

Kỷ Hành không cách nào giống nữ nhân kêu giường, nhưng hắn

nguyện ý cống hiến ra thân thể của chính mình. Hắn cởi bỏ áo lót, lộ ra bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.