Hôn hôn, đột nhiên Điền Thất phát hiện thân thể của mình hẫng trên
không, nàng không tự giác hô nhỏ một tiếng, bản năng đem đôi tay ôm cần
cổ của Kỷ Hành.
Động tác này lại lấy lòng Kỷ Hành. Hắn mới vừa bị Điền Thất hấp đến
mức phía dưới đã sớm có phản ứng, giờ phút này hắn chặn eo ôm nàng,
một bên tiếp tục hàm miệng lưỡi của nàng triền triền miên miên, một bên
tranh thủ khe hở lúc hôn nói, "Hôm nay ta nhất định cực kỳ thỏa mãn
ngươi." Xem ngươi còn dám lại nghĩ người khác hay không.
Là ta thỏa mãn ngươi đi, Điền Thất nghĩ thầm. "Thỏa mãn" mà nàng
đang lý giải chính là sờ chim nhỏ cho Hoàng thượng.
Tiểu huynh đệ của Kỷ Hành đã có chút vội vã, hắn chẳng muốn đi
phòng ngủ, nên liền ôm Điền Thất đến thềm đỏ, đem Điền Thất để ở trên
ngai vàng.
Điền Thất tuy là mò chim nhỏ của Hoàng thượng rất nhiều lần, nhưng
ở tại ngai vàng vẫn là lần đầu, nàng cũng cảm thấy rất tân kỳ, bởi vậy chờ
Hoàng thượng để nàng xuống, nghiêng thân áp tới thì nàng chủ động ấn lên
tiểu huynh đệ của hắn.
"Bảo bối, tính tình nóng nảy tới vậy sao?" Một bụng lửa giận mới nãy
của Kỷ Hành đã sớm bị chim nhỏ lật đổ địa vị, hắn đĩnh eo một chút, tiểu
huynh đệ đánh vào lòng bàn tay của Điền Thất, nhất thời một cổ cảm giác
tê dại sảng khoái lan tràn toàn thân. Hắn thư thái thở dốc một hơi.
Đều cứng thành như vậy, khẳng định sẽ không luống cuống. Kỷ Hành
tràn đầy tự tin nghĩ. Hắn bắt lấy đôi môi của Điền Thất mà hôn nhiệt liệt,
làn môi thấm ướt thuận theo khóe môi hướng gò má ma sát, cuối cùng
ngừng ở bên tai. Cái lưỡi khéo léo cuộn lấy, đem vành tai Điền Thất đưa
vào trong miệng, nhẹ nhàng hấp. Tay tự nhiên là trượt đến ngang hông
nàng, nắm lấy thân thể mềm mại hết sức nhỏ kia vuốt ve nhẹ nhàng.