BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 610

Nàng vốn ngồi ở trên đùi của Kỷ Hành, hai mông để ở trên cái thứ

cứng rắn kia, lúc này động đậy loạn xạ, cặp mông đè ép ma sát lên tiểu
huynh đệ của hắn, tuy cách quần áo, nhưng hai cánh mông tròn tròn vểnh
vểnh kia nẩy tưng tưng thật là làm cho Kỷ Hành như si như cuồng. Kỷ
Hành thoải mái đến nỗi tâm can run rẩy loạn xạ, một bên tránh ra một tay
lột đồ của Điền Thất, một bên thì cười nói, "Tiếp tục."

Điền Thất cái khó ló cái khôn, "Hoàng thượng ta ta ta ta ta mắc tiểu!"

"Tiểu đi." Kỷ Hành nói, đã cời xuống thắt lưng của Điền Thất.

Điền Thất: "..." Lại cơ trí đi nữa cũng không chịu nổi đối phương vô

sỉ.

Giờ phút này nàng bị dọa được muốn chết, một cổ sợ hãi khổng lồ đột

ngột tràn ngập vào trái tim. Bàn tay ngang hông còn đang động, giống như
là một con rắn lạnh lẽo bò ở trên người; tiếng cười nhẹ ha ha của hắn, giống
như là gió bấc đang quái đản rít kêu; hắn cưỡng ép lột xuống áo ngoài của
nàng, làn môi dán lên da thịt trên cổ nàng, giống như là sâu lông đang uốn
lượn trườn bò... Tất cả thứ này cùng cái ban đêm kia quá mức tương tự,
trong phút chốc hồi ức ùn ùn kéo tới đè áp vào đầu óc Điền Thất. Mùa đông
băng lãnh, tiếng cười quái dị dâm loạn, bàn tay dơ bẩn, da thịt run rẩy, tiếng
gào khóc đứt ruột đứt gan, ánh lửa nhảy lên, đao kiếm, máu...

Nàng đột nhiên không cách nào khống chết được lên tiếng khóc lớn

lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.