BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 619

Từ lần trước Kỷ Hành thể nghiệm qua một hai lần cái loại cảm giác

mỹ diệu này thì liền in vào trong óc, vẫn nhớ mãi, lần này Điền Thất thật
không dễ dàng quên đi sự không vui lúc trước, bây giờ chờ được hai người
làm hòa rồi thì hắn làm sao có thể bỏ qua cơ hội này. Hắn ôm eo của Điền
Thất không buông ra, cúi đầu vuốt ve hôn khẽ lên cổ nàng, tùy nàng giãy
dụa thì hắn càng thêm sảng khoái, chóp mũi không nhịn được phát ra tiếng
hừ nhẹ như có như không, hắn khàn giọng cầu xin, "Cục cưng của ta, ngươi
cũng thương xót thương xót ta thôi."

Điền Thất cũng rất muốn thương tiếc hắn, nhưng mà giữa hai cái bắp

đùi có một cái vật như thế, thật sự khiến nàng vừa xấu hổ vừa lúng túng,
thật không biết phải làm gì cho đúng, chỉ nghĩ mau mau đứng dậy. Không
nghĩ đến chính mình giãy dụa mãnh liệt thì trái lại càng đúng ý hắn, nàng
động một chút, hắn liền tùy theo mà thở gấp một chút, đã vậy còn ở một
bên thúc giục nàng, "Tiếp tục... Khoái..." (*)

(*) Nguyên văn là "khoái", từ này có nghĩa là "nhanh" cũng có nghĩa

là "sảng khoái, sung sướng, thoải mái". Vì ngữ cảnh này thiệt làm bạn Grey
nhức nách quá, k biết dùng từ nào cho đúng nên để từ gốc. (E hèm, tuy vậy
trong tư tưởng của ta vẫn nghiêng về nghĩa thứ 2 =)))))))))))

Trên tay nàng đeo một cái vòng chuông bạc, nương theo động tác giãy

dụa của nàng mà phát ra tiếng vang thanh thúy, phối hợp với những lời nói
khiến người ta mặt đỏ tim đập nhanh kia của hắn thì càng là cho người ta
xấu hổ không chịu nỗi.

Điền Thất không dám động, gấp đến mức sắp khóc ra.

Kỷ Hành nhẹ nhàng đẩy bả vai của Điền Thất, thúc giục nàng.

Điền Thất dứt khoát kéo lấy bàn tay trên bờ vai nàng, dùng sức cắn

một cái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.