BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 774

giám bao mất từ lâu, thế là kết quả của chuyện này hắn liền chuẩn bị không
kịp.

Hoàng thượng không có xử phạt Điền Thất, mà thản nhiên thừa nhận

chính mình sai Điền Thất đi Đại Lý Tự làm việc, hơn nữa tỏ vẻ ý ăn năn,
làm một hồi minh quân nghe gián. Hoàng thượng còn trọng điểm khen ngợi
mấy ngôn quan dâng sớ, cổ vũ bọn hắn không ngừng cố gắng.

Điền Thất tiếp tục tiêu dao tự tại.

Tôn Tòng Thụy trợn mắt há mồm.

Những ngày tiếp theo, hắn vẫn tiếp tục trợn mắt há mồm đi xuống.

Hoàng thượng không nhanh không chậm làm vài chuyện, sinh động thuyết
minh cái gì gọi là "Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn."

Đầu tiên, chuyện ấm quan (*) của trưởng tử Tôn Tòng Thụy là Tôn

Phiền có thể phải thương lượng thương lượng. Tôn Tòng Thụy là Lễ bộ
Thượng thư, chính nhị phẩm, nhưng mà trên đầu hắn mang theo mấy cái
chức vụ của chính nhất phẩm Thái sư, cho nên ấm quan của Tôn Phiền dựa
theo lệ thường phải là dựa theo chức quan chính nhất phẩm mà ấm. Hoàng
thượng cảm thấy, Tôn Tòng Thụy lĩnh là công việc chính nhị phẩm, tự
nhiên nên ấn theo chính nhị phẩm mà luận, như vậy Tôn Phiền cũng chỉ có
thể lĩnh cái ấm chức chính lục phẩm. À, đúng rồi, Tôn Phiền không phải
chính là tên công tử quần lụa đã từng trần truồng ở ngoài đường rồi lại còn
kéo bè kéo lũ đánh nhau sao? Nhân phẩm của người này quá kém, lại hàng
hai cấp! Chính thất phẩm ấm nha, bất quản lựa làm sao đều là chức quan
rách nát. Kỷ Hành cười mà không nói.

(*) Ấm quan: "ấm" nghĩa là "râm mát/che chở". Thời phong kiến, cha

ông có công, chức quan cao thì con cháu sẽ được hưởng đãi ngộ như được
đi học và được bổ làm quan, vì chức quan này là dựa vào bóng mát của cha

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.