Kỷ Hành đem Quý Chiêu đưa về Quý trạch. Lúc sắp sửa rời đi thì hắn
có mấy lần muốn nói lại thôi, Quý Chiêu có chút khó hiểu, "Chàng có
chuyện gì muốn nói với ta sao?"
Kỷ Hành đem nàng ôm vào trong lòng, du du than thở, rầu rĩ nói, "A
Chiêu, thật xin lỗi."
Quý Chiêu ôm hắn, "Đang tốt, lại nói cái gì thế này?"
"Thật xin lỗi," Hắn lại lặp lại lần nữa, "Sau này từ ta tới bảo vệ nàng,
bảo vệ nàng cả một đời, được không?"
Quý Chiêu dựa vào ngực hắn không tiếng động gật đầu. Nàng cảm
thấy hôm nay cảm xúc của hắn có chút kỳ quái, nhưng nghĩ nghĩ lại thoải
mái, có lẽ là hắn thống hận chính mình không sớm bảo vệ người nhà của
nàng một chút. Nghĩ đến đây, nàng đem hắn ôm chặt hơn.