BỆ HẠ XIN TỰ TRỌNG - Trang 960

Không, không phải là như vậy. Quý tiên sinh với hắn mà nói vừa là sư

vừa là phụ, là người hắn kính trọng nhất. Hắn làm sao có thể vì bảo toàn
tính mạng của mình mà đem cả nhà Quý tiên sinh góp đi vào? Chuyện này
tuy không phải hắn làm, nhưng quả thật là do hắn mà ra.

Hắn hại chết Quý tiên sinh. Quả nhiên là hắn hại chết Quý tiên sinh!

Cái ý thức này làm cho Kỷ Hành thống khổ vô cùng. Hắn đột nhiên

phát hiện ra thế giới này thật là hoang đường. Chuyện hắn đau khổ cay
đắng truy xét đến tận tám năm dài, cuối cùng tra được tất cả oan nghiệt đều
trở lại trên đầu hắn.

Ha ha, ha ha ha ha! Con mẹ nó cái thế giới khốn nạn này!!!

"Hoàng thường? Hoàng thượng?" Tống Hải thấy Hoàng thượng thật

lâu không nói chuyện, nên nhịn không được ngẩng đầu lên nhìn hắn, lại
phát hiện được Hoàng thượng cười được đầy mặt khổ đau, trong ánh mắt
mang theo thê lương và điên cuồng. Hắn tăng thêm can đảm nói, "Tên sát
thủ kia nên xử lý thế nào, xin Hoàng thượng chỉ rõ."

Kỷ Hành bị Tống Hải làm tỉnh lại. Hắn nhìn Tống Hải một cái, hỏi,

"Có từng ép hỏi ra hài cốt của Quý tiên sinh ở nơi nào không?"

"Hắn đã khai, vi thần chưa phái người đi tìm."

"Trước tìm được hài cốt lại nói."

"Vâng."

Sau khi Tống Hải rời đi, trong lòng Kỷ Hành phiền muộn không yên,

hắn định đứng dậy đi ra dạo dạo, tại lúc đứng lên thì trước mắt biến thành
màu đen, bước chân lảo đảo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.