BEC - TIẾNG THÉT TRONG BÓNG TỐI - Trang 209

đá. Tôi bắt đầu hoảng loạn, vung chân đá vào những tảng đá để tự vệ -
chúng phải rất gần - cố ngoi lên mặt nước để có thể hét lên.

Những ngón tay của Drust xiết chặt tay tôi. Cơn đau buộc tôi làm ngơ

cái lạnh và bóng tối. Tôi cố giật tay ra nhưng Drust lại xiết chặt. Rồi một
ánh sáng lóe lên và mặt của ông hiện ra cạnh mặt tôi. Đôi mắt ông đầy giận
dữ, cảnh báo tôi thôi vùng vẫy, vâng theo mệnh lệnh của ông.

Tôi xìu xuống và Drust nới lỏng những ngón tay. Ánh sáng phát ra từ

bàn tay phải của ông, những ngọn lửa sáng nhờ nhờ bất chấp đang ở dưới
mặt nước. Đó là một câu thần chú mà tôi không biết. Tôi tự hỏi mình có thể
thực hiện được nó không. Trong lúc đó, Drust nhìn quanh, rồi chậm rãi di
chuyển qua làn nước. Nói một cách chính xác, ông không bơi, dù đôi chân
của ông vung nhẹ ở phía sau thân người và cánh tay phải của ông gạt sang
trái và phải, dẫn dắt chúng tôi.

Một đàn cá lướt qua bên cạnh, không nhìn thấy chúng tôi hoặc không

lo âu vì sự hiện diện của chúng tôi. Tôi quan sát chúng lướt nhanh qua,
ngạc nhiên, nắm lấy khoảnh khắc này để suy ngẫm lại những bước ngoặt lạ
lùng của đời tôi, những điều kỳ lạ mà tôi trở thành một phần của chúng.
Thật dễ xem chúng là lẽ đương nhiên, nhưng đây là một điều gì đó mà
không một người bình thường nào được sinh ra để thấy. Thế giới của phép
thuật đã ban cho tôi những khoảnh khắc diệu kỳ, và thỉnh thoảng dừng lại
để cảm kích chúng là một việc làm đứng đắn.

Thế rồi - đá. Vách đã lởm chởm và rộng mênh mông, trên bám đầy

những con sò, che phủ bởi những chùm tảo biển như những bức rèm. Drust
đang tiến thẳng tới nó. Di chuyển nhanh. Ông di chuyển nghiêng xuống
phía dưới. Trông như thể chúng tôi sắp va vào đá bà bị xé toạt thành nhiều
mảnh, nhưng vào giây phút cuối tôi nhìn thấy một cái hang - lối vào của
một đường hầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.