BẾN ĐỢI - Trang 192

- Nó lấy con ông trưởng phòng giáo dục. Ông ấy sẽ xin cho nó chuyển

về thị xã này dạy học...

Thấy tôi thẫn thờ, bố tôi nói thêm:

- Thế cũng phải đạo thôi con ạ.

- Sao bố không nói cho con biết trước?

- Thì ai hỏi mà tao nói.

Tôi không muốn tin những lời bố tôi nói, nhưng đấy lại là sự thật. Sự

thật thường hay phũ phàng. Tôi xót xa nghĩ ngợi miên man với bao ký ức
tuổi thơ. Giá như dòng sông cứ quẩn quanh đừng chảy nữa thì tôi sẽ trẻ
mãi. Tôi sẽ chẳng bao giờ mất Quỳnh và hai đứa chúng tôi sẽ cùng nhau
cười rúc rích trong ngôi nhà nhỏ xíu... Nhưng làm sao tắm hai lần trên một
dòng sông? Dòng sông hôm nay đã khác dòng sông hôm qua rồi. Tuổi thơ
tôi cũng vậy...

Bố tôi bảo vào nhà ăn cơm, hôm nay có cá kho như hồi mẹ tôi còn

sống. Tôi bưng bát cơm mà rưng rưng nhớ mẹ...

Tôi thu xếp hành lý rồi chào bố. Tôi đi. Đi theo phía dòng sông xuôi

về biển. Phía trước tôi là biển cả. Biển cả rộng mênh mông. Biển chứa
đựng tất cả những phiền muộn, day dứt của cuộc đời. Biển cũng sẽ xóa tan
tất cả những khổ đau. Tôi đi theo dòng chảy. Con sông nào cũng sẽ chảy tới
biển...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.