BẾN ĐỢI - Trang 9

Nó bất chợt nhớ câu chuyện về nghìn con hạc mà người con gái xếp để đạt
ước nguyện trong câu chuyện cổ tích. Có ước nguyện nào không trong đời
thực, khi ngày đã qua, tháng đã qua, năm đã qua... xa lắm. Hay là nỗi nhớ
chắt chiu trong những cánh chuồn, cánh hạc để đến một lúc nào đó bỗng
hoá quen thân như một phần trong cuộcsống vậy.

Chập chờn giấc ngủ của nó hôm đó, bóng cây bò cạp vàng đổ dài trên

bến sông, nghiêng nghiêng dáng bà nội tần tảo đứng chờ sau mỗi buổi tan
chợ. Rồi ngày kia, bóng cây đơn côi, bến sông trưa không ai đứng ngóng.

Một lần, người đàn ông năm xưa trở lại, dáng khổ hạnh và rắn rỏi sau

những ngày lam lũ mưu sinh. Nhưng anh chỉ có thể tần ngần đứng trước
ngõ, khi lối vào nhà dường như đã khác, lại nghe tiếng ru con dịu dàng của
người mình yêu: “Ầu ơ... ví dầu...”. Anh đành quay đi, lòng quằn quặn,
cũng chẳng thể trách ai ngoài tự trách mình mê mải quá. Thấm thoắt ba
năm bay vèo như chiếc lá, chắc là người con gái không thể chờ nữa. Anh
không biết, đêm đêm, bóng đổ dài trên vách, cô tỉ mẩn kết lá dừa với những
nỗi niềm riêng.

Nó nhờ bà kết những hình thú đưa về phố. Trong căn phòng đầy sắc

màu, màu xanh sẫm của lá dừa tươi như những nốt trầm yêu thương trong
bản nhạc tình yêu. Cánh hạc mềm, chú dế với cái đầu tròn hãnh diện như
muốn ca khúc hát muôn thuở của mình... Những con thú lá dừa lung linh...
Khúc sông đầy phù sa và bóng bò cạp vàng che rợp màu xanh mát long
lanh...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.