BÊN DÒNG SẦU DIỆN - Trang 107

việc của đàn bà con gái. Có người lại bảo đúng hôm đoàn người rút đi thì
cô gái bị ốm nên họ phải để cô ta ở lại. Có người khác nữa lại bảo họ hẹn
ngày về đón cô gái nhưng khi về tới nước cả đoàn đã bị phục kích giết chết
nên không còn ai nhớ tới việc quay trở lại nữa. Lại có người bảo trong số
chín mươi chín người đàn ông Khơ-me đó có một người là chồng của cô
gái. Người này là thủ lĩnh của đoàn nghĩa sĩ Khơ-me phục quốc, sau khi về
nước, trở thành người rất có thế lực. Nhưng rồi trong một trận chiến người
này đã bị bắn chết. Người phó của vị thủ lĩnh lên thay. Người phó này từng
rất yêu cô gái Khơ-me đang sống ở đất An Lạc, nhiều lần cho người sang
đón cô ta về nhưng cô ta không về. Người kể câu chuyện này còn khẳng
định chắc như đinh đóng cột rằng chính người phó đã dùng súng ngắn của
mình hạ sát chồng cô gái Khơ-me kia vì họ từng là tình địch của nhau. Tóm
lại chuyện về xóm Khơ-me chẳng biết đâu mà tin. Theo lời chỉ dẫn của mợ,
Minh Việt hỏi tìm đến nhà bà Khơ-me để đưa mỡ nước và lấy tiền chịu từ
mấy lần trước. Cả xóm này đều gọi người đàn bà đó là bà Khơ-me, vì thế
Minh Việt tìm nhà bà ta không khó khăn gì. Minh Việt cứ nghĩ đó là một
người đàn bà đã già, ít ra cũng phải bằng tuổi mợ. Nhưng khi giáp mặt
Minh Việt không biết phải gọi cái người đang đứng trước mình là cô, là
bác, là bà hay là chị? Người phụ nữ này chỉ trạc hai sáu, hai bảy tuổi thôi.
Chị ta mặc một chiếc váy đen có thêu những hình tháp bí ẩn bằng chỉ màu.
Áo chị ta mặc màu trắng ngà. Cả áo và váy đều cũ kỹ, sờn mòn nhưng sạch
sẽ. Khuôn mặt của chị xương xương, cằm hơi nhọn, đôi môi mỏng và tươi.
Bên cánh mũi của chị cũng có một nốt ruồi nhưng không to như của mẹ
Mến. Chị ta dường như không để ý đến thái độ ngạc nhiên và xét nét của
Minh Việt, cứ nói cười luôn miệng, cởi mở và thân tình như đã quen biết từ
lâu. Trong bếp nhà chị tỏa ra một thứ mùi rất thơm, mùi của bánh quế. Thì
ra những cặp lồng mỡ nước được đưa đến đây là để làm thứ bánh rất quyến
rũ trẻ con này. “Vào đây đã, em là con lớn của bác Nguyên Bình à? Ôi, con
trai mà giống mẹ thế, xinh trai quá!” - Bà Khơ-me khen Minh Việt thế.
Trong khi Minh Việt có ý sốt ruột chờ lấy tiền mang về cho mợ thì bà Khơ-
me
lại chả nói năng gì đến chuyện ấy, cứ quay ra hỏi những chuyện về bố,
mợ và các em. Rồi ép Minh Việt ngồi xuống ghế “chờ chị một tí, một tí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.